Xuyên Thành Thiên Kim Thật, Ở Hoàng Cung Đánh Dấu Bị Đọc Tâm

Chương 6: Ông Không Muốn Biết Về Vụ Bê Bối Lớn Này!

Phúc Ninh Cung.

Sau khi Tạ Sở Minh xử lý xong việc triều đình, bên tai nghe thấy Cao công công báo cáo.

“Bệ hạ, nô tài đã phái người đi điều tra chuyện của Lục tiểu thư phủ Tấn Quốc Công.”

Nghĩ đến âm thanh kỳ lạ đó, Tạ Sơ Minh nhéo nhéo đôi lông mày đau nhức ra hiệu cho Cao công công tiếp tục.

“Vị lục tiểu thư này mới sinh ra không lâu đã bị đưa đến thôn trang, thẳng đến ba ngày trước mới được đón trở về bởi vì phải tham gia tuyển tú."

"Người được phái đi nghe ngóng được, lục tiểu thư từ nhỏ không rời khỏi thôn trang, bất quá theo một vị thuật sĩ học một ít huyền thuật.”

“Huyền thuật?”

Tạ Sở Minh khẽ cau mày, tiên đế chính vì dùng đan dược quá liều, tuổi còn trẻ liền đi, bởi vậy hắn cực kì chán ghét huyền thuật đạo sĩ, thậm chí đều phá hủy tất cả sùng huyền quán.

Không ngờ nha đầu đó lại có liên quan đến Huyền Thuật thần bí?

Dù nàng có bí mật gì thì hắn cũng sẽ tìm ra.

……

Tống Đường không biết gì về việc bị Tạ Sở Minh đọc được tâm.

Màn đêm buông xuống, nàng mang theo Thanh Nguyệt lặng lẽ ngồi canh trước cửa Thu Lan Viên của Tống Tiêm Vân.

Không lâu sau, nàng nhìn thấy một bóng người lén lút đẩy cửa viện ra lẻn vào.

Là biểu công tử!” Thanh Nguyệt thanh âm hưng phấn thấp giọng nói.

Tống Đường thở dài lắc đầu, “ta thấy được vị này Hạ công tử còn rất gấp.”

Một cô gái như Tống Tiêm Vân, vốn được nâng niu chiều chuộng mà lớn lên, vậy mà chỉ cần vài câu nói lại có thể bị lừa đi sự trong sạch. Hắn cũng là người có thủ đoạn.

"Đã chuẩn bị sẵn sàng chưa?"

“Tiểu thư yên tâm!"

Mười lăm phút sau, Tô ma ma mang theo đại phu trong phủ vội vàng đi tới.

“Nha hoàn tới truyền lời nói ngũ tiểu thư bỗng nhiên bị bệnh, bằng không cũng sẽ không làm phiền Hồ đại phu."

“Lão phu sống ở trong phủ nên vì chủ tử chữa bệnh là đều đương nhiên."

Tô ma ma gật đầu ra hiệu cho người giúp việc gõ cửa.

Để tạo điều kiện thuận lợi cho cuộc gặp riêng với Hà Trạch Thành, Tống Tiên Vân đã đuổi tất cả nha hoàn đi nên cửa sân không khóa, gõ nhẹ một cái là mở ra.

Tô ma ma và hồ đại phu cứ như vậy mà đi vào.

Trong sân viện không có người canh giữ và ở trong phòng Tống Tiên Vân cũng không đốt đèn, vậy mà lại không ngừng truyền đến những âm thanh không hề dễ nghe.

Tô ma ma đã gả cho người, đối nội trạch một ít dơ bẩn cũng có nghe qua, cho nên nàng mời Hồ đại phu cùng bọn nha hoàn ra bên ngoài chờ, nàng đi vào nhìn trước.

Hồ Đại Phu cũng không bị điếc, âm thanh càng rõ ràng trong đêm tối, khiến ngay cả một lão già như ông cũng mặt đỏ tai hồng.

Tô ma ma đẩy cửa khiến người trong phòng giật mình, chỉ nghe bùm một tiếng có người từ trên giường ngã xuống đất.

Tô ma ma nhanh chóng đi vòng ra sau tấm bình phong và tóm lấy người đó trước khi hắn ta kịp trốn thoát qua cửa sổ.

Khi nhìn rõ khuôn mặt của hắn ta dưới ánh trăng mờ nhạt, Tô ma ma trừng lớn hai mắt .

Ai có thể nói cho nàng biết tại sao Hạ biểu công tử lại xuất hiện ở trong phòng của ngũ tiểu thư vào đêm khuya thế này?

Tô ma ma nhìn trên giường, Tống Tiêm Vân trốn ở trong chăn không dám nhìn ra ngoài.

Tô ma ma trừng mắt nhìn Hạ Trạch Thành, buông tay hắn ra, đi tới cửa nói: "Ngũ tiểu thư đã ngủ, làm phiền Hồ đại phu đã đến."

Hồ đại phu gật đầu, không ở lại lâu, cầm hòm thuốc rời đi.

Ông không muốn biết về vụ bê bối lớn này!

Tô ma ma quay lại nhỏ giọng nói: "Ngũ cô nương, người nghỉ ngơi thật tốt. Ngày mai người phải đến thăm hỏi phu nhân."

Đi ra ngoài viện, Tô ma ma nhắc nhở những người hầu đi cùng mình: "Chuyện tối nay không ai được nói ra, nếu dám nói bậy một chữ, sẽ dùng gậy đ.ánh ch.ết!”

Bọn nha hoàn các sợ tới mức cả người phát run, không dám nhiều lời, vội vàng đáp lại.