Nhóm Lương Thực Dự Trữ Của Tôi Phát Hiện Sự Tồn Tại Của Nhau Rồi!

Chương 25: Nịnh nọt (1)

Xuất thân không tốt, người ta giờ đây đã là thiếu gia nhà họ Dịch, được ghi vào gia phả; học hành không giỏi, người ta có đặc quyền được đế quốc cấp, học viện chỉ có thể nâng niu chiều chuộng; bản thân thì mềm yếu ngốc nghếch, nhưng người ta có anh trai bảo vệ bênh vực, muốn gây sự trước tiên hãy nhìn vào kết cục của Elmer mà bình tĩnh lại, sống vui vẻ bình thường cũng không tệ mà phải không?

Vì vậy, thiếu niên từ một bé đáng thương bị hủy hôn mất đi đùi vàng, nhanh chóng biến thành ngôi sao mới chạm vào là bỏng của học viện, đi đến đâu cũng là một tồn tại khiến người khác phải né xa ba thước, hơn nữa còn có vô số tay sai đứng sau không não tâng bốc, trước đây họ đã khinh bỉ hạng rẻ mạt từ khu ổ chuột này bao nhiêu, giờ đây tư thế quỳ lạy lại thấp hèn bấy nhiêu.

Còn về Minh Lai, nhìn thấy mình giả vờ bạch liên nhưng lại không ai dám chọc vào, Minh tiểu yêu cũng không hề mất hứng hay buồn bã, dù sao trong mắt một diễn viên giỏi, hoa sen trắng không chỉ có thể đi theo con đường nhỏ bé đáng thương này, khi người khác chuyên tâm tán dương, cậu lại diễn rất nghiêm túc, chẳng hạn như lúc này…

Khi tiếng nổ lớn vang lên, toàn bộ phòng dược tề rung chuyển, tựa như vừa trải qua bi kịch va chạm giữa các hành tinh, nhưng sự thật chỉ là Minh Lai lại một lần nữa điều chế dược thất bại, làm nổ tung phòng dược tễ.

Mọi người ngây ngốc nhìn bàn thí nghiệm đã hóa thành bụi, thật sự không dám tin chuyện gì đã xảy ra, trước khi tiết học thực nghiệm dược tễ học bắt đầu, thực ra mọi người cũng đoán trước được thành tích của Minh Lai sẽ không quá tốt, thậm chí đã chuẩn bị sẵn kịch bản để tâng bốc an ủi, nhưng không ai ngờ được rằng… mẹ nó cậu ta lại làm nổ tung phòng dược tễ!

Cố tình tên đầu sỏ gây tội, lúc này còn mặt mũi vô tội nhìn xung quanh, nghiêng đầu như thể hơi ngại ngùng, cậu ta nói: “Tôi mới học, đây là lần thứ hai tôi làm nổ thí nghiệm, không biết còn phải nổ bao nhiêu lần mới có thể nhập môn…”

Mọi người im lặng, cậu còn muốn nổ thêm bao nhiêu lần nữa???

Thiếu niên thấy biểu cảm của mọi người một lời khó nói hết, hình như hơi hoảng hốt, liền tiện tay bắt lấy người bên cạnh, cẩn thận hỏi: “Mọi người phải nổ bao nhiêu lần mới có thể nhập môn vậy? Chẳng lẽ tôi nổ hơi nhiều rồi sao?”

Học sinh bị cậu nắm là Lý Mộc, từng là tay sai của Elmer, hiện tại quanh quẩn bên Minh Lai cả ngày, nghe vậy, hắn lập tức tỉnh táo lại, mẹ nó chẳng lẽ hắn có thể nói trong toàn bộ lớp dược học, ngoài cậu ra thì chẳng có ai làm nổ phòng thí nghiệm hay sao? Hắn có thể nói loại chuyện nổ phòng dược tễ như này có thể sẽ trở thành một trò cười trăm năm, từ đây sẽ bị học viện khuyên thôi học và không bao giờ được tuyển dụng hay sao??

Nếu Minh Lai vẫn là một tên đáng thương thân phận hèn mọn, hiện tại chắc chắn sẽ bị mọi người chế nhạo, sỉ nhục đến mức nhảy xuống lầu đấy, nhưng mà hiện tại người ta chính là Dịch thiếu gia, trước khi nói chuyện phải nghĩ đến kết cục của Elmer rồi hẵng mở miệng, đó chính là bản năng sinh tồn.

Vì thế, hắn nhanh chóng khuất phục trước sự che chở bênh vực người nhà của Dịch đại lão, lời nói dối tuôn ra trôi chảy: “Mình nổ mười ba lần, khó khăn lắm mới nhập môn được, tần suất này của cậu rất thấp, rất nhanh là có thể làm quen thôi, đừng vội!”