Tôi Mở Quán Cà Phê Mèo Sau Khi Sống Lại

Chương 2: Hàm Thiền Viện Lạc

Phần lớn đồ bồi táng trong mộ của anh đều là pháp khí, chút vàng bạc đá quý có thể đổi thành tiền đã đưa cho Phong Hoàng hết rồi, dù sao mặt bằng ở khu vực này đắt đỏ, Phong Hoàng tích góp hàng trăm năm mới mua nổi.

Số tiền còn lại trong tay Bùi Thời Dịch cũng không nhiều, nếu không mở quán thì chỉ có nước đi làm thuê, nhưng vấn đề là, anh không có bằng cấp.

Dù sao, có quán cũng hơn là đi làm thuê, phải không?

Tâm trạng của Bùi Thời Dịch khá tốt khi đi đến quán cà phê mèo, cho đến khi chú mèo cam dừng lại trước một quán cà phê.

Quán cà phê này đóng kín cửa, biển hiệu ghi “Hàm Thiền Viện Lạc” tuy không bám bụi nhưng đã phai sơn, rõ ràng là đã lâu không được sửa chữa. Đèn trong quán tắt, bàn ghế xếp ngăn nắp nhưng tất cả đều được phủ khăn chống bụi. Bùi Thời Dịch chưa vào nhưng đã cảm nhận được mùi phá sản phả ra từ khe cửa.

Bùi Thời Dịch: "..."

Trên con phố được cho là sầm uất này, quán này quả thực nổi bật – nổi bật vì quá tàn tạ.

Bùi Thời Dịch lùi lại một bước, lấy ra chìa khóa mở cửa. Vừa bật đèn lên, một loạt tiếng mèo kêu vang lên, hai chú mèo con dè dặt thò đầu ra.

Mèo cam kêu vài tiếng, hai chú mèo con lập tức chạy đến dụi vào người mèo cam.

Chú mèo cam ngồi xổm trước mặt Bùi Thời Dịch: "Ông chủ, xin cho phép tôi tự giới thiệu. Tôi là Đản Hoàng, giới tính đực, một con mèo Kim Hoa trưởng thành, hiện tại đang làm việc tại quán cà phê này với chức danh quản lý. Hai chú mèo nhỏ này mới bắt đầu tu luyện, từ trước đến giờ đều do tôi chăm sóc, hiện tại đã có thể tiếp khách."

Nó giới thiệu nghiêm túc, nhưng cái mặt tròn và thân hình bụ bẫm của nó lại làm mất hết không khí nghiêm trang.

Là một con mèo cam lớn, nó thực sự không phụ màu lông của mình. Rõ ràng không phải giống mèo to, nhưng nhờ vào khả năng ăn, nó đã chứng minh được tài năng của mình. Tuy mập nhưng đầu không to, mặt tròn trịa, lại thêm nét thanh tú, nhìn rất đáng yêu.

Không biết vì sao, Đản Hoàng mang lại cho người ta cảm giác như một "người đàn ông cơ bắp với gương mặt ngây thơ" vậy.

Hai chú mèo nhỏ đứng sau Đản Hoàng lập tức thu hút ánh nhìn của người đối diện – cả hai đều là mèo con tam thể giống hệt nhau, bốn chân trắng muốt, đứng gần nhau trông như hai giọt nước, khi nghiêng đầu nhìn Bùi Thời Dịch, tạo nên cảm giác như nhìn vào hình ảnh phản chiếu.