Sau Khi Bị Toàn Mạng Bôi Đen, Tôi Không Phải Người Nữa

Chương 6

EDIT: HẠ

Lận Cửu hoàn toàn không biết một con Ngân La Ngư đã mang đến phong ba lớn đến mức nào, sau khỏi Bách Khả Loan, cậu vẫn luôn tự hỏi một vấn đề.

Bán cá Ma Hải không phải kế sách lâu dài, không chỉ không lấy được Ma Trị, cá Ma Hải còn có hình thù kỳ quái, đối với địa cầu mà nói, coi như là giống loại mới, nếu bị người ta báo cáo, săn bắt cùng buôn bán giống loài quý hiếm gì đó, cho dù không biết lai lịch của Ngân La Ngư, cũng không biết Ngân La Ngư hung mãnh bao nhiêu, có bao nhiêu nguy hiểm, Lận Cửu cũng không tránh khỏi bị phiền toái quấn thân.

Đặc biệt hiện tại cậu đã bị toàn mạng bôi đen, nếu chuyện này tuôn ra, phỏng chừng lúc ra cửa cậu sẽ bị người ta ném trứng thối.

Cậu đã hỏi hệ thống, nếu có người mang thịt Ngân La Ngư đi kiểm tra đo lường thì sẽ như thế nào, hệ thống nói với cậu, công cụ kiểm tra của văn minh địa cầu sẽ không thể đo lường ra Ma Nguyên, chỉ có thể kiểm tra được những nguyên tố đã có trên địa cầu, cái này làm cho cậu yên tâm một chút.

Lúc nhận được điện thoại của Giang Khả, Lận Cửu đang đi ra khỏi siêu thị, mỗi ngày đều ăn cá, cậu đã ăn đến ngán, muốn thay đổi khẩu vị một chút.

Giang Khả mở miệng hỏi: “Chỗ cậu còn Ngân La Ngư không? Tôi muốn mua toàn bộ.”

Lận Cửu: “…….”

Lận Cửu đang lo không bán được cá Ma Hải, Giang Khả lại tìm tới muốn mua cá.

“Xin lỗi, tôi muốn giữ lại cho chính mình ăn, không bán.” Bán toàn bộ cá thì có hơi mạo hiểm.

Giang Khả vừa nghe đã nóng nảy, “Đừng mà, chuyện liên quan đến mạng người, cậu tuyệt đối đừng ăn cá này, giữ lại cho tôi đi.”

Lận Cửu: “……”

Giang Khả sốt ruột: “Hiện tại cậu ở đâu? Tôi đi tìm cậu, chúng ta gặp mặt rồi nói chuyện.”

“Không cần……”

“Làm ơn, chuyện này thật sự không đùa được, tôi có một người bạn bị bệnh, cậu ấy phải dựa vào loại cá này để cứu mạng.”

Lận Cửu: “…….”

Mắc bệnh thì đi gặp bác sĩ, đặt kỳ vọng cao như vậy vào một con cá, cá thật sự không nhận nổi.

Giang Khả gấp không chờ được nói, “Giá cả có thể thương lượng, 3 vạn không được thì tôi ra 5 vạn…. 5 vạn hình như có hơi ít, vậy 10 vạn, 10 vạn 1 cân, hoặc là 20 vạn đều được, cho dù ra giá 10 triệu cậu cũng phải bán cá cho tôi.”

Lận Cửu: “…….”

Lận Cửu: “…….”

Hình như có chút động tâm…..

Giang Khả còn đang liên tục trả giá, nói xong lời cuối cùng, liền nói tới chuyện nhất định phải mua hết số cá mà Lận Cửu có, Lận Cửu cảm nhận được rõ ràng sự vội vàng của hắn, xem ra tình trạng bệnh của người bạn kia có vẻ rất nghiêm trọng.

Lận Cửu nghĩ tới Ngân La Ngư hung mãnh trong ao cá, lại nghĩ đến khoản nợ kếch xù của chính mình…..

“Tôi chỉ có thể bán cho anh hai con, không bán cá hoàn chỉnh, tôi sẽ xử lý sau đó đưa tới cho anh, tôi sẽ đi gϊếŧ cá ngay.” Như vậy liền không cần để lộ dáng vẻ của Ngân La Ngư nữa.

“Được được.” Giang Khả liên thanh đáp.

Giá cả đã được định ra, 10 vạn một cân thịt cá.

Giang Khả rất sốt ruột, hắn muốn tự mình tới lấy cá, Lận Cửu không đồng ý, cậu sẽ đưa cá tới Bách Khả Loan.

Trước khi ngắt điện thoại cậu còn bổ sung một câu, “Mắc bệnh thì phải đi khám bác sĩ, cá không phải thuốc.”

Lận Cửu lần nữa ra cửa, mua vài cái hộp giữ tươi có chất lượng tương đối tốt, lại mang theo một cái thùng giữ nhiệt lớn trở về, bên trong đã thả hơn nửa thùng đá, kéo mấy thứ này lên trên lầu, Lận Cửu mệt đến mức thở hồng hộc.

Hình ảnh lập thể lập tức xuất hiện, Lận Cửu lấy đinh ba bắt cá ra, bắt hai con Ngân La Ngư, bắt đầu gϊếŧ cá.

Xử lý Ngân La Ngư có hơi phiền toái, đặc biệt là ở trong không gian nhỏ như phòng bếp, toàn bộ phòng bếp đều là nước.

Đao pháp của Lận Cửu rất không tệ, cậu tách xương cá vô cùng sạch sẽ, hai miếng thịt nhanh chóng được lọc ra, chỉnh tề lại xinh đẹp.

Thịt bám vào xương cá bị Lận Cửu dùng thìa cạo sạch, bỏ vào hộp giữ tươi, xương cá bị cắt ra, cốt tủy bên trong bị bỏ vào một cái hộp giữ tươi khác, mỗi một phần thịt tủy đều được xử lý rất sạch sẽ, có thể ăn trực tiếp.

Thịt Ngân La Ngư được bày chỉnh tề trong thùng giữ nhiệt, phủ một tầng đá lạnh, trên tầng đá đặt thêm một hộp giữ nhiệt, bên trong đều là thịt vụn và cốt tủy.

Hệ thống thu lại đầu, xương và nội tạng của hai con cá, khen thưởng cho Lận Cửu 2 điểm Ma Trị.

Lận Cửu không có thời gian dọn dẹp phòng bếp, kéo thùng giữ nhiệt ra cửa, gọi taxi đi tới Bách Khả Loan.

Giang Khả đang ở cửa hàng nôn nóng chờ đợi, thấy Lận Cửu đi ra từ một chiếc xe vận tải nhỏ, ánh mắt hắn sáng lên, lập tức đi ra nghênh đón.

Lận Cửu và tiểu ca đưa hàng cùng nhau nâng thùng giữ nhiệt xuống xe, Giang Khả gọi người trong phòng bếp ra hỗ trợ, nâng thùng giữ nhiệt vào tiệm, trực tiếp kéo vào phòng bếp.

Phương Càn Khôn mở thùng giữ nhiệt ra, nhìn thấy bên trong bày biện hộp giữ tươi, hai hộp thịt băm, hai hộp đựng vật thể gì đó trong suốt, đó là tủy trong xương cá, tinh tế như thế, bày biện cực kỳ chú trọng làm đầu bếp Phương vô cùng thoải mái.

Chờ phụ bếp lấy thịt cá bị chôn ở dưới lớp đá ra, nhìn mặt cắt chỉnh tề nhẵn nhụi, đầu bếp Phương rốt cuộc không nhịn được nữa.

“Cậu từng luyện đao pháp đúng không?”

Lận Cửu lắc đầu, cậu chưa từng cố ý học, chỉ là làm nhiều, hơn nữa cậu khá quen thuộc với Ngân La Ngư.

Đầu bếp Phương king ngạc cảm thán, “Không học mà có thể cắt đẹp như vậy, cậu rất thích hợp ăn chén cơm đầu bếp này!”

Lận Cửu nhìn về phía ông, đột nhiên tìm được biện pháp giải quyết cá Ma Hải.

Cậu có thể tự mình làm một đầu bếp!

Cậu có thể tự mở cửa hàng!

Như vậy sẽ không sợ bị người khác nhìn thấy dáng vẻ của nguyên liệu nấu ăn, cũng không cần lo lắng không thu được vật liệu thừa, chỉ cần mở quán ăn thì không cần phải vứt đi đầu và xương cá, cậu có thể giữ lại, đó chính là Ma Trị của cậu.

Chỉ là trù nghệ của cậu…..

[Chúc mừng ký chủ đã tìm được nghề nghiệp phù hợp với chính mình.]

[Hệ thống săn ma mở ra hệ thống Trù Thần, ký chủ có ba lần cơ hội mở miễn phí “Hộp mù”, chúc may mắn.]

Lận Cửu giật mình tại chỗ, trước mắt xuất hiện một cái khung 9 ô, mỗi ô đặt một rương bảo vật bị khóa, chính rương bảo vật giống nhau như đúc, nhìn không ra bên trong có thứ gì.

Thời cơ hiện tại không đúng, Lận Cửu nhắm mắt, đóng khung 9 ô lại, chờ về nhà lại nói.

Đầu bếp Phương còn không biết, chỉ vì một câu nói vu vơ của ông đã giúp Lận Cửu xác định được phương hướng nghề nghiệp, ông đang để người mang cá đi cân, ngay cả thịt băm và cốt tủy cũng được mang tơi, tất cả đều cân.

Cá này thật sự quá đắt, không thể qua loa được, thiếu một cân chính là thất thoát hàng trăm hàng ngàn, tuyệt đối không thể qua loa.

14.5KG phi lê cá, Lận Cửu kiếm được 290 vạn.

Đám người Giang Khả đều là người biết hàng, thịt cá này vừa nhìn đã biết rất tươi, thực hiện nhiên chúng mới vừa được gϊếŧ thịt.

Giang Khả chưa từ bỏ ý định, hỏi xem Lận Cửu còn loại cá này không, Lận Cửu chỉ nói đã hết rồi.

Giang Khả dặn dò, “Về sau nếu còn loại cá này, nhất định phải nhớ tới tôi, đắt đến đâu tôi cũng mua.”

Lận Cửu hàm hồ đáp lại.

Nếu không có gì bất ngờ xảy ra, về sau có lẽ cậu sẽ không trực tiếp bán cá cùng thịt cá nữa.

Lận Cửu gọi xe về nhà, một đường này cậu đều đang tự hỏi về chuyện mở cửa hàng, xe taxi đi tắt, quẹo vào một con phố cũ, đường ở phố cũ tương đối hẹp, mặt đất không bằng phẳng, tốc độ xe taxi rất chậm, lắc lư lảo đảo đi về phía trước.

Lận Cửu nhìn ra ngoài cửa sổ, phố cũ hoàn toàn tách biệt với thành phố A phồòn hoa, cô độc lại cố chấp canh giữ ở phía tây thành, nỗ lực làm mọi người nhớ kỹ dáng vẻ xưa cũ của Thành phố A.

Phố Cũ Thành Tây, ngoại trừ người già sống ở xung quanh thường lui tới, người trẻ tuổi rất ít khi tới nơi này, bên này thật sự không có gì để tham quan, cửa hàng khá đa dạng, bao gồm cửa hàng gạo và ngũ cốc, tiệm may vá của các sư phụ già, cửa hàng giặt quần áo, tiệm ăn vặt, cửa hàng đồng giá 2 tệ mở loa từ sáng tới tối, vào cửa mới biết được, bên trong căn bản không có thứ gì bán với giá 2 tệ.

Phía trước là một xe vận tải nhỏ chở thép, xe tùy tiện dừng ở giữa đường, xe taxi không thể không dừng lại, chờ xe vận tải chất hàng xong mới có thể đi tiếp.

Cuối con phố cũ này chính là khu nhà của Lận Cửu, khu nhà này đã được phá bỏ sau đó xây lại, mới xây không tới hai năm, diện tích không lớn, lại rất ấm cúng, hoàn cảnh cũng không tệ, Lận Cửu chọn mua phòng ở chỗ này, ngoại trừ giá thành rẻ, cũng vì nơi này ở rất gần phố cũ.

Không khí ở phố cũ làm cậu cảm thấy yên tâm, trước kia cậu và ông nội cũng sống trong một khu phố cũ giống như thế này, chỗ phố cũ đó còn cũ nát hơn chỗ này nhiều, sau đó thành thị được xây dựng lại, phố cũ cũng bị dỡ bỏ.

Phố cũ Thành tây nghe nói cũng sắp phải dỡ bỏ di dời, tin tức này đã truyền ra nhiều năm, đến nay còn chưa có động tĩnh.

Lận Cửu xuống xe, tính toán muốn đi bộ về, một đôi vợ chồng già đẩy một chiếc xe cải tiến từ trong tiệm đi ra, trên xe có hai cái l*иg hấp, nồi chén bồn cụ đầy đủ, đi qua con đường xóc nảy, một chồng l*иg hấp chao đảo sắp đổ, Lận Cửu thuận tay đỡ lấy, bà cố nội tới chậm một bước cũng đi tới giúp đỡ, thấy l*иg hấp không có việc gì, bà cụ liên tục cảm ơn, ông cụ thúc giục bà cụ đỡ cẩn thận, sau đó lại đẩy xe thức ăn ra ngoài.

Bà cụ quay lại khóa cửa, cửa gỗ sơn hồng bị kéo lên, trên cửa dán một tờ giấy, trên đó viết mấy chữ viết tay “căn nhà này đang rao bán”, phía dưới là một dãy số điện thoại.

[Nhắc nhở thân thiện: Một Trù Thần săn ma thành công sao có thể không có quán ăn thuộc về chính mình?]

[Nhiệm vụ Trù Thần: Có được một quán ăn thuộc về chính mình.

Thời hạn nhiệm vụ: 30 ngày

Khen thưởng nhiệm vụ: 10 điểm Ma Trị (Có tỷ lệ kích phát khen thưởng của hệ thống Trù Thần)

Trừng phạt khi thất bại: Trừ 10 điểm Ma Trị]

Đây không phải “Thân thiện”, đây là đang thúc giục Lận Cửu đi tiêu tiền.

Nhà ở phố cũ không xây quá cao, ba tầng, mặt tiền cửa hàng chỉ có một gian, khoảng chừng trên dưới 70 mét vuông, ba tầng cộng vào là diện tích không nhỏ, cho dù giá nhà ở Thành tây thấp nhất trong toàn bộ thành phố A, nhưng diện tích lớn như vậy cũng phải tốn không ít tiền, đặc biệt là thời điểm hiện tại khi lời đồn nơi này sắp bị phá bỏ đang nổi lên.

Bà cụ khóa kỹ cửa xong, Lận Cửu chủ động đi lên hỏi, “Bà ơi, bà đang muốn bán căn nhà này sao?”

Bà cụ nhìn Lận Cửu một cái, chỉ nhìn thấy mũ và khẩu trang, không nhìn thấy mặt, “Đúng là đang muốn bán.”

“Không phải mọi người đều nói phố cũ sắp phá bỏ di dời sao, sao bà lại bán phòng vào lúc này?” Lận Cửu dò hỏi.

Vẻ mặt bà cụ có chút mệt mỏi, “Không còn cách nào khác, đang cần dùng tiền gấp, cho nên dù sắp phá bỏ di dời cũng phải bán.”

Lận Cửu đoán người nhà của bà cụ đã gặp chuyện gì đó, “Nhà này bà muốn bán bao nhiêu tiền?”

Ông cụ dừng xe lại đi tới, “Chúng tôi vốn định bán với giá 8 triệu, nếu cậu muốn mua, giá cả có thể bàn lại, chúng tôi đang cần tiền gấp.”

Lận Cửu tính toán, 8 triệu mua một căn nhà ba tầng ở Phố cũ, đúng là không quá đắt, nhưng cũng không phải rẻ. Nếu không có lời đồn phá bỏ di dời, cái giá này cao hơn giá nhà ở thành tây một chút, nếu mua về để chờ phá bỏ di dời, vậy thì không tính quá đắt.

Một căn nhà ba tầng, đắt nhất chính là tầng một và tầng hai, tầng ba cũng chỉ là bán kèm theo thôi, nhà ở nơi này đều quá cũ, tầng một vẫn là tầng quan trọng nhất.

Lận Cửu hỏi: “Phòng này của ngài đã có người mua chưa?”

Ông cụ hơi chần chờ, bà cụ ở bên cạnh nói tiếp, “Trước đó hai ngày có một ông chủ muốn mua, ra giá 6 triệu, đưa tiền mặt, chúng tôi cũng muốn bán, kết quả hôm nay ông chủ kia nói không mua nữa, chúng tôi không chờ được lâu như vậy, muốn đem bán đồ đạc trong tiệm để kiếm thêm tiền đi thành phố B.”

Lận Cửu do dự hỏi, “Trong nhà ngài xảy ra chuyện gì sao?”

Ông cụ nói con trai mình bị tai nạn xe cộ, bị thương rất nghiêm trọng, thành người thực vật, hiện đang nằm trong bệnh viện lớn thành phố B, tiêu tiền như nước chảy, hai năm trước con trai vừa mới kết hôn, mua nhà cho vay, cháu nhỏ còn chưa đầy một tuổi, hiện tại gặp phải chuyện như vậy, con dâu phải chăm sóc cháu nhỏ, thật sự không thể tới bệnh viện được, hai vợ chồng già đóng cửa hàng bán bữa sáng, muốn đến thành phố B để chăm sóc con trai.

Toàn bộ tiền tiết kiệm trong tay hai vợ chồng già đều đã tiêu hao hết, cũng đã đi mượn tiền của tất cả bạn bè thân thích rồi, thật sự không thể đi mượn nữa, chỉ có thể trở về bán nhà.