Trọng Sinh 70 Đoạt Lại Thân Phận, Thiên Kim Thật Được Cả Nhà Bạo Sủng

Chương 21

Thấy trên gương mặt An Tri Hạ cuối cùng cũng nở nụ cười, không còn vẻ lạnh lùng như lúc mới gặp, An Tri Ngang cũng bật cười theo: “Em gái, có vui không?”

“Đương nhiên là vui rồi. Anh, anh thật tốt.” An Tri Hạ gật đầu lia lịa, sau đó lại có chút lo lắng: “Nhưng mà chúng ta làm vậy thật sự sẽ không gặp rắc rối chứ?”

Thời kỳ này vẫn còn rất nhạy cảm. Chỉ cần một chút sơ suất có khả năng sẽ mang lại tai họa cho cả gia đình.

An Tri Ngang lại rất tự tin: “Yên tâm đi, anh làm việc sẽ không để người ta nắm thóp. Nhưng dù vừa rồi chúng ta đã cho vợ chồng nhà đó một trận mà không để họ có cơ hội giải thích. Nhưng về sau, không thể cứ thế mà không cho họ nói gì. Nếu đúng như chúng ta nghĩ, họ sẽ tìm cách đẩy một người ra để chịu tội thay, còn lại thì thoát thân.”

Mặc dù một người phạm tội có thể kéo cả nhà bị liên lụy nhưng chỉ cần những người khác trong gia đình quyết tâm cắt đứt quan hệ thì chính sách cũng không thể xử lý tất cả họ đến tận cùng.

Nụ cười trên gương mặt An Tri Hạ hơi tắt, rõ ràng cô không cam lòng.

Nhưng ngay sau đó, cô chợt nhớ tới một việc.

Đó là chuyện kiếp trước, khi cô theo An Mỹ Vân và mãi sau vài thập niên mới biết được.

Vợ chồng Cao Đại Tráng – người đã dám tráo con – không phải là hạng người đơn giản. Khoảng 20 năm trước, trong thời kỳ đấu tố địa chủ, Cao Đại Tráng đã tham gia và kiếm được không ít của cải nhưng những thứ đó hiện giờ không thể để lộ ra ngoài, tất cả đều được giấu kín.

Cao Đại Tráng rất giỏi trong việc che giấu. Mãi đến khi ông ta già đi mới đem những thứ đó chia cho ba anh em nhà họ Cao. Đó là vài thập niên sau khi những món đồ đó đã trở nên có giá trị, An Mỹ Vân lúc đó đã quá giàu có, chỉ cần vài món đồ cổ quý hiếm.

Nhưng An Tri Hạ không biết nơi những thứ đó được giấu bởi vì khi họ chia tài sản, căn nhà cũ kỹ của nhà họ Cao đã được xây dựng lại thành ngôi nhà ba tầng.

An Tri Hạ cau mày suy nghĩ kỹ càng. Liệu lúc này Cao Đại Tráng sẽ giấu những món đồ đó ở đâu?

Chắc chắn là không quá xa. Ông ta vừa tham lam vừa lo lắng, giấu quá xa thì ông ta cũng không yên tâm.

Ký ức đã mờ nhạt qua thời gian, rất nhiều chi tiết đã trở nên mơ hồ khiến cô nhất thời khó mà nhớ ra được.

An Tri Ngang nghĩ rằng cô đang buồn vì không thể bắt cả nhà họ Cao phải trả giá, liền vội vàng an ủi: “Em gái đừng buồn, cho dù tạm thời Cao Đại Tráng có thoát tội, anh tư nhất định sẽ không để em phải chịu thiệt. Anh sẽ khiến ông ta nửa đời sau sống không bằng chết, để chuộc tội cho em, được không?”

“Dạ, cảm ơn anh tư.” An Tri Hạ cảm thấy rất cảm động. Có lẽ do sự liên kết của hai người là anh em sinh đôi, cô luôn cảm thấy gần gũi với An Tri Ngang.

Thêm vào đó là những ký ức của kiếp trước khi chính anh tư đã lập mộ cho cô, chôn cất di vật của cô và đổi tên cô với mong ước rằng kiếp sau nếu có cơ hội, cô sẽ lại làm em gái của minhg và nhất định sẽ không để mất cô, sẽ bảo vệ và yêu thương cô thật nhiều.