Dĩ nhiên, để cho mọi người tức giận nhất là quý phi hành xử ngông cuồng đến vậy, hoàng thượng lại xem như không thấy, dung túng nàng ta như vậy, mọi người làm sao không ghen tỵ cho được?
Mấy chuyện này tạm thời gác qua một bên, lúc này phi tần trẻ tuổi hối hận nhất là không nên uống nhiều nước trà như vậy.
Hôm nay xuân hàn lành lạnh, ngồi ở đây tay chân lạnh lẽo, nên muốn uống một chút trà nóng làm ấm người, ai ngờ lại thành ra như vậy.
Đi không được mà ở không xong, nàng ấy muốn đi vệ sinh, có nhiều người nhìn như vậy đâu thể nào nói ra khỏi miệng, thật sự là quá bất nhã, chỉ có thể âm thầm chịu đựng, rất nhanh cả người đã đổ mồ hôi.
Đến nỗi mấy phi tần lớn tuổi, nhất là các phi tần phân vị cao, các nàng hiểu nhất là quan sát sắc mặt, phát hiện không đúng cũng không dám uống nhiều, xem ra hôm nay sẽ rất náo nhiệt.
Hoàng hậu dù sao cũng là hoàng hậu, không ai dám trách, tất cả mọi người đều cảm thấy quý phi quá đáng.
Ngay lúc trong lòng mọi người không ngừng kêu khổ! Bên ngoài Trường Xuân cung truyền đến động tĩnh vang dội, theo sau đó là tiếng thỉnh an của các cung nữ thái giám.
“Dung quý phi nương nương đến—— "
“Dung quý phi nương nương cát tường.”
“Các vị tỷ muội, ngại quá. Hôm nay bản cung cảm thấy trong người không khỏe, đến trễ rồi, các vị chớ trách.”
Màn cửa thật dày nâng lên lại buông xuống, một trận gió lạnh thổi qua.
Theo sau trận gió này, chỉ thấy một nữ tử tuổi chắc chỉ vừa đôi mươi, dung nhan sáng sủa mỹ lệ, xinh đẹp hơn người mặc một bộ hoa phục được thϊếp thân nha hoàn đỡ chậm rãi đi vào bên trong.
Bụng nữ tử nhô cao, trên cung trang thêu một đóa sen tịnh đế, không biết có phải vì để chống lạnh hay không mà vải ngay phần bụng nàng ta cố ý làm cho dày thêm, thêu một ít lông thỏ trắng tinh càng làm nổi bật hơn, lại thêm vài phần đáng yêu.
Dĩ nhiên, chỉ có nữ tử cảm thấy đáng yêu, những phi tần khác, đặc biệt là hoàng hậu ngồi trước mặt nàng ta, cho đến nay còn chưa có con cái, nhìn thấy càng thêm gai mắt.
Có lẽ do mang thai tháng cuối, vòng eo của nàng ta không còn thon gọn nữa, nhưng nàng ta tựa hồ cũng không thèm để ý dáng vẻ, cộng thêm thể chất trời sinh, dù là hay tay hay gương mặt đều trắng nõn như ngọc, không sưng tấy chút nào.
Dù cho trong lòng tràn đầy ghen tị nhưng chúng phi tần cũng phải thừa nhận, quý phi nương nương thật sự vô cùng ưu tú, trên dưới hậu cung, cho dù những tú nữ mới nhập cung năm nay cũng không sánh được vẻ đẹp của nàng ta.
Chính là tính khí này quả thật khiến người khác không dám khen ngợi.
Dung quý phi mặc dù xin lỗi, nhưng nhìn vẻ mặt của nàng ta cũng không thấy biểu hiện áy náy.
Hoàng hậu nhịn xuống một hồi mới nói: “Dung quý phi, tháng này muội đã đến trễ bao nhiêu lần rồi? Muội rốt cuộc có xem trọng quy củ tổ tông đã đặt ra không?”
“Bản cung cảm thông muội mang thai không dễ, muội cùng đừng quên thân phận của mình.”
So với hoàng hậu, cho dù là quý phi thì chẳng qua cũng là thϊếp thất mà thôi.
Mà Dung quý phi tới bây giờ vẫn thấy đáng lẽ sau khi tiên hoàng hậu ly thế, chức vị hoàng hậu vốn nên là của mình, nhưng không biết hoàng hậu đã dùng thủ đoạn gì mới tới lượt đối phương.
Huống chi, trong triều đình, phụ thân của hoàng hậu cũng nhiều lần làm khó phụ thân và các huynh trưởng nàng ta, hai nhà vốn đã bất hòa, trong hậu cung hoàng hậu lại làm khó dễ mình khắp nơi.
Nhóm dịch: Nhà YooAhin