Rồi Anh Sẽ Yêu Em

Chương 39: Đi Mua Sắm

Nhân viên cửa hàng rất nhiệt tình hỗ trợ, mang đến những mẫu mới vào trong một khu thử đồ. Cửa hàng chỉ có hai khu vực thử đồ, riêng khu này tách biệt với khu vực bên ngoài. Khu thử đồ được thiết kế giống như một phòng khách, bên trong còn có một phòng chỉ dành cho việc thử áo.

Nhân viên cửa hàng đã mang tất cả trang phục đến và treo chúng lên kệ bên cạnh. Du Thanh Chi mỉm cười với cô ấy, "Tôi sẽ thử trước vài bộ, lát nữa sẽ gọi cô sau."

"Vâng."

Khi nhân viên cửa hàng rời đi, Kiều Yến Hi nói: "Có lẽ tôi cũng nên ra ngoài."

"Không được." Du Thanh Chi đáp: "Anh ở lại đây đi, xem tôi thử mấy bộ này có hợp không."

Kiều Yến Hi đành phải ở lại.

Du Thanh Chi chọn một chiếc váy hoa kiểu Pháp Kikyo từ móc treo và nói với Kiều Yến Hi: "Tôi sẽ thử cái này trước."

Kiều Yến Hi đứng chờ bên ngoài, khu thử đồ này giống như một phòng nghỉ. Cảm thấy hơi nhàm chán, anh lấy điện thoại ra nghịch một chút.

Lát sau, Du Thanh Chi từ phòng thử đồ bước ra, trên người mặc bộ váy hoa kiểu Pháp Kikyo. Cô tiến lại gần Kiều Yến Hi, nhẹ nhàng xoay một vòng và hỏi: "Có đẹp không?"

Kiều Yến Hi đáp: "Cũng không tệ lắm."

"Cũng không tệ lắm?" Du Thanh Chi hơi cúi người nhìn anh, "Vậy rốt cuộc là đẹp hay xấu?"

Kiều Yến Hi cảm nhận được người ở khoảng cách gần, bất chợt nhớ đến hình ảnh đêm qua khi cô say rượu đã hôn anh trên cửa. Anh chỉ gật đầu, ánh mắt không dám nhìn thẳng vào cô, "Đẹp."

Du Thanh Chi rất thích vẻ ngại ngùng của anh. Càng thấy anh thẹn thùng, cô càng muốn trêu chọc anh hơn: "Nếu anh thấy đẹp, vậy tôi sẽ mua bộ này."

Nói xong, Du Thanh Chi lại vào thử bộ thứ hai.

Vừa lúc ấy, điện thoại di động của Kiều Yến Hi vang lên, là tin nhắn trên WhatsApp. Anh mở ra và thấy tin nhắn từ Colton, bạn học đồng thời cũng là bạn thân của anh ở Stanford.

Colton: Jonny, khi nào thì cậu dự định đến Mỹ?

Kiều Yến Hi: Colton, xin lỗi, e là trong thời gian này tôi không thể đến đó được.

Colton: Cậu còn nhớ kế hoạch khởi nghiệp của chúng ta không? Jonny, tôi rất cần cậu, hy vọng chúng ta có thể cùng nhau lập nghiệp.

Kiều Yến Hi nhìn tin nhắn của cậu bạn thân, cả người liền rơi vào trầm tư. Anh và Colton có cùng chung chí hướng, thường xuyên cùng nhau thảo luận về các vấn đề xoay quanh trí tuệ nhân tạo. Họ đã từng hứa hẹn sẽ cùng nhau khởi nghiệp và thành lập công ty trong năm nay.

Tuy nhiên, không may là gia đình Kiều Yến Hi đã gặp phải biến cố, khiến anh buộc phải từ bỏ kế hoạch đó.

Anh đương nhiên rất muốn khởi nghiệp, đây là cơ hội duy nhất để anh thay đổi cuộc sống. Hơn thế nữa, anh đang nợ Du Thanh Chi năm ngàn vạn, điều này luôn là tảng đá đè nặng lòng anh và anh muốn dùng nỗ lực của mình để trả lại cho cô.

Thế nhưng anh cũng đã đồng ý trở thành vợ chồng với Du Thanh Chi. Nếu anh quyết định khởi nghiệp thì nhất định phải sang Mỹ hội họp cùng Colton.

Kiều Yến Hi cầm điện thoại, chậm chạp không trả lời tin nhắn.

Du Thanh Chi lúc này cũng từ phòng thử đồ bước ra, mặc một chiếc váy cao xẻ tà, đi về phía anh. Chiếc váy ôm sát cơ thể, tôn lên vóc dáng của cô.

Đôi chân trắng nõn, thon dài như ẩn như hiện ở chỗ xẻ tà.

"Kiều Yến Hi, cái này thế nào? Có đẹp không?" Du Thanh Chi hỏi.

Kiều Yến Hi thuận miệng nói: "Dễ nhìn."

Du Thanh Chi hơi cúi người, "Chỗ nào dễ nhìn?"

Kiều Yến Hi: "..."

Du Thanh Chi bật cười, "Được rồi, không đùa anh nữa. Nếu như anh nói dễ nhìn, vậy tôi sẽ mua cả hai cái này."

Kiều Yến Hi đáp: "Cô chỉ cần mua những gì mình thích là được."

"Tôi muốn mặc cho anh xem, nếu anh thấy dễ nhìn thì tôi sẽ mua." Du Thanh Chi nói: "Tôi hỏi lại lần nữa, chiếc váy này có được không?"

Kiều Yến Hi vô thức liếc nhìn chỗ xẻ tà cao khoe chân dài, cảm giác bộ này không phù hợp với cô, "Mặc dù nhìn cũng đẹp, nhưng tôi cảm thấy không hợp với cô."

Du Thanh Chi rất hài lòng với câu trả lời đó, "Nếu anh thấy không hợp, vậy trong này còn vài bộ, anh giúp tôi chọn một cái đi."

Kiều Yến Hi bất đắc dĩ, chỉ có thể theo cô, chỉ tay vào một bộ đồ màu xanh bạc hà nhẹ nhàng, "Bộ này."

"Được, vậy tôi sẽ thử bộ này."

Sau khi thử xong, Du Thanh Chi cảm thấy rất vừa ý và nhanh chóng quyết định mua hai bộ quần áo. Sau khi thanh toán, cô lại dẫn Kiều Yến Hi đến cửa hàng nam trang bên cạnh.

Nhân viên cửa hàng nhiệt tình chào đón: "Xin chào, tôi có thể giúp gì cho cô không?"

Du Thanh Chi nói: "Tôi muốn mua vài bộ quần áo cho bạn trai mình."

"Cô có cần xem qua các kiểu mới của chúng tôi không?"

"Không nhất thiết phải là kiểu mới, chỉ cần những bộ trang nhã nhưng lại chưa từng thấy trong bộ sưu tập chính thức của các người là được."

"Vâng." Nhân viên cửa hàng đưa tay ra, hơi cúi người xuống, làm ra động tác mời vào trong, "Xin mời cô và vị tiên sinh đây ngồi nghỉ ở khu chờ, chúng tôi sẽ nhanh chóng chọn cho cô những bộ phù hợp."

Nhân viên của những cửa hàng lớn như thế này thường rất am hiểu trong việc đề xuất trang phục phù hợp với phong cách và khí chất của khách hàng, vì vậy Du Thanh Chi khá tin tưởng vào họ.

Đi đến khu phòng chờ, có nhân viên mang cà phê đến cho họ.

Vừa rồi có nhân viên ở đó nên Kiều Yến Hi khó lòng mà lên tiếng từ chối. Chờ đến khi chỉ còn lại hai người, Kiều Yến Hi mở lời: "Tôi không cần mua quần áo đâu."

Du Thanh Chi nhấp một ngụm cà phê, từ tốn đáp: "Nhưng tôi lại muốn mua cho anh."

Vẫn là thái độ cường thế, bá đạo như thường lệ.

Kiều Yến Hi phản bác: "Tôi vẫn còn quần áo để mặc."

Du Thanh Chi cảm thấy lý do đó không thuyết phục, "Tôi cũng có quần áo, nhưng tôi vẫn mua thêm."

Kiều Yến Hi không tiếp tục tranh luận.

Du Thanh Chi nói: "Tôi nghe bảo rằng trong các gia đình bình thường, vợ thường chủ động mua sắm quần áo cho chồng. Kiều Yến Hi, hiện tại tôi chính là vợ anh."

Nhân viên cửa hàng đẩy giá treo quần áo đến gần: "Thưa cô, chúng tôi đã chọn cho vị tiên sinh này năm bộ quần áo, anh ấy có cần thử không ạ?"

Du Thanh Chi đáp: "Anh nhà tôi không tiện thử, chúng ta chỉ cần xem qua kiểu dáng là được."

Nhân viên cửa hàng ngay lập tức bắt đầu giới thiệu qua từng bộ trang phục. Sau khi nhân viên hoàn tất phần giới thiệu, Du Thanh Chi hỏi: "Anh có thấy thích bộ nào không? Nếu tất cả đều thích thì chúng ta sẽ mua hết."

Kiều Yến Hi đáp: "Chỉ cần một bộ là đủ."

"Một bộ không đủ, ít nhất phải hai bộ."

Bị sự kiên quyết của cô làm khó, Kiều Yến Hi đành phải nhượng bộ: "Cô quyết định đi."

Du Thanh Chi quay sang nhân viên cửa hàng, "Kiểu dáng của bộ thứ nhất và bộ thứ ba trông khá ổn, cô xác nhận xem số đo có phù hợp không."

Nhân viên cửa hàng rất thích kiểu khách hàng nhanh gọn, dứt khoát như vậy, "Được, xin chờ một chút, chúng tôi sẽ đo số đo cho vị tiên sinh này."