Nhà Trẻ Siêu Cấp Dành Cho Bé Con Phản Diện

Chương 26

Ăn hết sạch rồi mới nhớ ra chưa đăng lên mạng xã hội.

Nếu để mấy đứa cùng phòng nhìn thấy thì chắc chúng nó thèm chết mất.

Mà chiến dịch "Đĩa sạch" thành công quá, lúc nhớ ra thì bên này đã ăn hết rồi.

Cuối cùng cầm cái bát sạch sang bên kia lấy hai miếng dứa, hai quả măng cụt.

Nhưng vẫn không nhịn được, đưa bàn tay tội lỗi về khu vực sầu riêng, bên này rất chu đáo, ăn sầu riêng còn trang bị nước súc miệng và kẹo cao su.

Một miếng vào miệng, mềm mềm ngọt thơm.

Chỉ riêng bữa ăn tự phục vụ này đã trị giá 200 tệ rồi.

Tô Tuấn quyết định, sau khi ăn xong thì dù có dạy thêm cho một lớp học sinh, cậu ta cũng không bận tâm, dù sao ăn của người ta thì phải nể người ta.

Sau khi đã ăn no uống say, Tô Tuấn toàn thân tràn đầy cảm giác hạnh phúc, hận không thể lập tức quăng hồ sơ vào đây ngay, nếu sau này có thể làm việc như này mỗi ngày thì thật là quá tuyệt vời rồi.

Không biết bên này có tuyển dụng cậu ta không nhỉ.



Tô Tuấn ăn xong bữa tối, mới nhận ra mình đã ăn hết năm bát cơm.

Hơi có chút ngại ngùng.

Quyết định lên lớp phải cố gắng hết sức, dù là học sinh kém nhất, cũng phải dạy cho họ hiểu.

Sau đó tìm đến Thẩm Vi nói: "Bây giờ tôi có thể đi gặp học trò của tôi được chưa?"

Thẩm Vi dẫn cậu ta đến một phòng học riêng biệt, Hạ Lăng Phong đang đợi ở đó.

Tô Tuấn hơi ngạc nhiên: "Chỉ có một học sinh thôi à?"

Thẩm Vi nói: "Đúng vậy."

Lần đầu tiên, Tô Tuấn cảm thấy hơi ngại khi nhận 200 tệ này.

Cảm giác như bữa ăn vừa rồi đã đủ trả học phí rồi!

Đây là một lớp nhà trẻ, có bảng đen, máy tính, máy tính bảng và các dụng cụ học tập khác. Tô Tuấn lập tức hiểu ra, họ muốn cậu ta sử dụng máy tính để giảng dạy theo cách hiện đại.

Sau đó hỏi về trình độ học vấn của học sinh của mình, kết quả khiến cậu ta rất ngạc nhiên. Hạ Lăng Phong chỉ mới học ở nhà trẻ được mấy ngày thôi.

Nói là học bù từ lớp một, nhưng thực tế toán học phải dạy là 1+1.

Ngữ văn phải dạy vần, phụ âm và viết chữ.

Tiếng cậu ta phải dạy từ bảng chữ cái A, B, C.

Đối với một người từng là top 3 toàn trường trong kỳ thi đại học như cậu ta, việc dạy bù lớp một hơi giống như gϊếŧ gà bằng dao mổ trâu, nhưng cậu ta vẫn quyết tâm dạy hết lòng.

Phát hiện ra đứa trẻ này khá thông minh, rất nhanh đã nắm bắt những gì cậu ta nói.

Chỉ một tiếng đồng hồ.

Họ đã học bù từ lớp một lên lớp ba, và học bù cả ba môn.

Tô Tuấn không biết tốc độ giảng dạy của mình có nhanh hay không, trước giờ cậu ta chưa từng dạy những đứa trẻ nhỏ như vậy.

Mỗi lần giảng xong đều ra một bài kiểm tra.

Đây là những bài kiểm tra dựa trên sách giáo khoa, không vượt quá chương trình.

Đây là nội dung dự kiến dạy trong 10 buổi học, mà giờ đã dạy xong trong một buổi rồi.

Hạ Lăng Phong năm tuổi đối với việc học giống như miếng bọt biển hút nước, dù nói bao nhiêu cũng có thể hấp thụ, đối với cậu ta mà nói đây quả thực là việc vui mừng khôn xiết.

Tô Tuấn cũng không muốn cứ lặp đi lặp lại 1+1.

Đặc biệt là khi cậu ta xem những câu chuyện cười trên mạng, thậm chí còn cảm thấy bực bội với phụ huynh về vấn đề này.

Cũng may, cậu ta gặp được một đứa trẻ thông minh.

Đứa trẻ thông minh, cộng thêm cậu ta thực sự là học bá nên tốc độ học tập của hai người tăng vọt.

Cậu ta dạy rất thỏa mãn, đứa trẻ học cũng rất vui.

Chỉ một tiếng đồng hồ, cậu ta đã cảm thấy vô cùng mệt mỏi, vì phải dạy cả ba môn cùng lúc.

Ngay cả một giáo viên như cậu ta, cũng cảm thấy mệt, không ngờ đứa trẻ lại có thể kiên trì.

Nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo, một tiếng đồng hồ đã kết thúc, Tô Tuấn nói: "Thầy sẽ để lại cho em một vài bài tập, có thời gian thì em làm nhé."

"Còn nữa là phải luyện chữ, bây giờ đã biết hết rồi, nhưng viết chữ không phải là chuyện một sớm một chiều." Sau đó cậu ta gửi cho cậu bé một vài bài tập chữ để luyện viết.