Chị Từ hỏi: “Con có muốn học ở đây không?”
Thấy con gái gật đầu thật mạnh, sau đó, bàn tay nhỏ bé liền chủ động nắm lấy tay cô giáo.
Chị Từ đột nhiên nhớ ra, gọi cô giáo lại: “Sáng nay tôi chưa mua đồ ăn cho con bé, lát nữa tôi sẽ mua vài cái bánh mì và sữa cho con bé.”
Cô giáo Đường nói: “Không cần đâu, trường chúng tôi có nhà ăn, mọi người ăn ở đây luôn nhé!”
Sau đó đưa con bé đến nhà ăn, gọi chuyên gia giáo dục trông coi con bé trước. Cô giáo Đường phải tiếp tục đưa đón mấy đứa trẻ khác nữa.
Hôm nay là ngày đầu tiên nhập học, chắc chắn là sẽ có không ít phụ huynh không yên tâm như chị Từ.
Sau đó, chị Từ được đưa đến nhà ăn.
Bữa sáng là tự chọn, có sữa, trứng, bánh bao, bánh kếp, đậu phụ, bánh rán, một phần là đầu bếp làm, một phần là mua sẵn.
Một tháng Manh Manh ăn hết bữa sáng ở đây, gần như đã phải mất hai trăm sáu mươi tệ rồi.
Cái này thật kiếm tiền sao?
Chị Từ bỗng nhiên cảm thấy có chút biết ơn mẹ chồng thích chiếm lợi của mình, quả thực nếu là cô thì có thể sẽ bỏ lỡ rồi.
Chuyên gia giáo dục nói: “Sáng nay cô cũng chưa ăn phải không? Ăn ở đây đi, đầu bếp của chúng tôi trước đây là bếp trưởng của khách sạn Giang Bắc, đặc biệt là bánh ngàn lớp hôm nay, do chính ông ấy làm đấy.”
Chị Từ nghe xong lập tức nuốt nước bọt.
Trước đây cô từng được ăn tiệc cưới ở khách sạn Giang Bắc một lần rồi.
Nghe nói một bàn phải năm ngàn tệ, thật sự là món nào cũng ngon.
Không ngờ lại mời được bếp trưởng của nơi đó đến nhà trẻ, chị Từ lập tức kích động, chỉ cần con gái ăn ngon là hơn cả bản thân cô ăn ngon.
Cô không nhịn được, ăn một miếng bánh ngàn lớp, lập tức miệng đầy hương thơm, không ngọt không béo.
Ngon bất ngờ, hơn nữa món dưa muối ở đây cũng do bếp trưởng Lưu làm.
Đặc biệt là món dưa chuột thái sợi, sao lại có cảm giác thanh mát sảng khoái như vậy, ăn một miếng chị Từ đã thấy đáng giá rồi!
Hơn nữa trên bàn nhỏ đã ghi sẵn thực đơn trưa nay.
8 món mặn một món canh, còn có đĩa trái cây thập cẩm.
Những loại trái cây đều là trái cây nhập khẩu, như sầu riêng, cherri... Dứa đều là loại dứa vàng sản xuất ở nước ngoài, tỏa ra mùi thơm nồng nàn của trái cây.
Chị Từ như đang mơ, từ khi bước ra khỏi đó, tim cô cứ đập thình thịch.
Cô có tài đức gì mà có thể để con cái được vào nhà trẻ tốt như vậy.
…
Cả buổi sáng, trong nhà trẻ, cha mẹ học sinh đến đến lui lui.
Bị mức giá 260 tệ hấp dẫn, không ngờ nhà trẻ bên này lại tốt như vậy. Các bậc phụ huynh lúc đến đều mang thái độ nghi ngờ, mà giờ từng người một đều há hốc mồm kinh ngạc, cứ như đang nằm mơ vậy. Như thể một chiếc bánh từ trên trời rơi xuống đập thẳng vào họ, quá không thể tin được.
Không chỉ xe đưa đón học sinh mà đồ ăn cũng rất cao cấp.
Đặc biệt là những bậc phụ huynh không yên tâm nên cùng con cái ăn trưa.
Chỉ một bữa ăn thôi đã khiến họ phục sát đất.
Thậm chí có người còn đăng thực đơn của nhà trẻ Mãn Thiên Tinh lên nhóm chat của các bà mẹ.
Mọi người trong nhóm chat của các bà mẹ đều sôi sục, họ không tin thế mà lại ăn ngon như vậy.
“Thật sự chỉ có 260 tệ thôi sao? Trái cây ở đây đều cao cấp hết đấy.” Với giá cả hiện tại, ngay cả họ cũng không nỡ mua loại trái cây này để ăn.
“Không chỉ trái cây cao cấp mà đầu bếp bên này lại chính là bếp trưởng của khách sạn Giang Bắc đấy.”
“Thật hay giả vậy, mau đưa cho tôi số điện thoại của cô giáo đi.”
“260 tệ, ông chủ này đang làm từ thiện à?”
Cũng có người hiểu chuyện, lập tức lên tiếng trong đó: “Này, chỉ là vài ngày đầu thôi, mọi người xem đi, không quá 5 ngày thì sẽ bị đánh về nguyên hình thôi.”
Nhưng ngay lập tức bị một số phụ huynh phản bác: “260 tệ thì còn đòi hỏi gì nữa?”
Ban đầu, kẻ thao túng dư luận đó gần như đã thắng thế, nhưng mọi người đột nhiên bị giá tiền 260 đánh cho tỉnh ngộ.
Đúng vậy, 260 tệ..
Cho dù chỉ là vài ngày cũng đáng.