Nhà Trẻ Siêu Cấp Dành Cho Bé Con Phản Diện

Chương 8

Lời vừa dứt, sắc mặt của đầu bếp Lưu và vợ ông cùng lúc tái nhợt.

Bỗng nhiên nhớ đến người duy nhất biết chuyện này là Lưu Minh, đệ tử của ông.

Hai người cùng quê lại đều họ Lưu.

Dù là đệ tử, nhưng ông dạy dỗ như con trai.

Trước đây, ăn ở đều ở nhà ông nên ông cũng không phòng bị, không ngờ lại bị đệ tử đâm một nhát dao sau lưng thế này.

Đầu bếp Lưu lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, sau đó nói: “Thật không ngờ lại là nó.”

Vợ ông nói: “Hiện nay tình hình kinh tế không tốt, các công ty đều đang cắt giảm nhân sự. Nếu ông rời đi thì có thể nó sẽ làm bếp trưởng. Đứng trước lợi ích, đừng nói là thầy trò, ngay cả cha con cũng có lúc xảy ra mâu thuẫn.”

Nói đến đây, hai người đều im lặng.

Dù hiểu lý lẽ là thế nhưng tình cảm nhiều năm vẫn khiến người ta không thoải mái.

“Bây giờ phải làm sao?”

Trước mắt chỉ có hai con đường, một là trở về đơn vị nhận lỗi, với kinh nghiệm của ông ấy, chỉ cần chịu khó cúi đầu thì đơn vị vẫn sẽ nể mặt ông đôi chút.

Con đường còn lại là rời khỏi môi trường này, xem công việc 5 vạn tệ là như thế nào?

Sau một hồi suy nghĩ, bếp trưởng Lưu quyết định đến nhà trẻ đã gửi lời mời làm việc cho ông để xem thử.

Vợ ông biết quyết định của ông liền rất ủng hộ: "Nhà trẻ tốt đấy, toàn là trẻ con, hơn nữa ba tháng nữa cháu nội của chúng ta cũng sắp đến tuổi đi nhà trẻ rồi, đến lúc đó nếu thuận tiện thì cùng đi, đỡ phải trông cháu."

Bếp trưởng Lưu buổi sáng đàm phán không thành, buổi chiều đã nộp đơn từ chức cho phòng nhân sự.

Quản lý nhân sự bên kia được ông chủ khen ngợi rất nhiều, không cần tốn một xu tiền bồi thường màđã có thể sa thải một đầu bếp có mức lương cao, đối với ông chủ của họ mà nói, đã tiết kiệm được rất nhiều tiền.

Ông chủ còn nói qua điện thoại, lập tức thăng chức cho học trò của bếp trưởng Lưu.

Lưu Minh lần đầu tiên đội mũ bếp trưởng, vui mừng không biết nói gì.

Nhưng lần đầu tiên vào bếp đã bị trả món, khách quen nói rằng món cà chua xào trứng của anh làm không chính cống.

Mặc dù chỉ là một món ăn nhỏ nhưng lại khiến người ta đỏ mặt. Lưu Minh hận không thể nhổ lưỡi của đối phương ra.

Một món cà chua xào trứng, còn nhiều lời như vậy sao? Chỉ cảm thấy những người trong bếp đều đang cười nhạo anh ta.

Nhưng có sao đâu?

Bây giờ anh ta vẫn là bếp trưởng, còn người thầy có tay nghề giỏi của anh ta thì ráng mà đi nấu ăn cho người ta ở nhà trẻ đi.

Trong lòng anh ta vẫn có chút đắc ý.

Lúc này, bếp trưởng Lưu vừa đến nhà trẻ Mãn Thiên Tinh.

Ông chưa từng đến nhà trẻ, không biết nhà trẻ thời nay lại được xây dựng sang trọng như vậy.

Toàn bộ bức tường bên ngoài đều là những bức tranh trẻ em đủ màu sắc, bên trong có sân chơi và khu vui chơi.

Bên này chỉ có một mình Thẩm Vi, bếp trưởng Lưu cả đời chưa bao giờ lúng túng như vậy: "Xin chào, tôi đến ứng tuyển!"

Câu nói này nói ra thì đơn giản, nhưng trên đầu lưỡi đã xoay mấy lần, thế nào cũng thấy khó xử.

Thẩm Vi trực tiếp nói “Hoan nghênh”, sau đó dẫn ông ấy vào bếp.

Nơi này trước đây cũng từng là một nhà trẻ, phòng bếp được xây dựng rất hợp quy chuẩn.

Đừng nhìn bếp trưởng Lưu có vẻ lo lắng, nhưng một khi vào bếp, khí chất của ông ấy hoàn toàn thay đổi, đúng là người đã lăn lộn trong bếp mấy chục năm!

Một khi vào sân nhà của mình thì mọi thứ lập tức khác biệt.

Thẩm Vi trực tiếp lấy nguyên liệu từ tủ lạnh ra, có thịt bò, cà chua và trứng, tất cả đều là đồ có sẵn, cô không ra ngoài mua, đều là phần thưởng của hệ thống.

Bếp trưởng Lưu nhìn qua nguyên liệu, quyết định làm món cà chua xào trứng và thịt bò hầm.

Trong thời gian ngắn không có sự chuẩn bị gì, chỉ có thể chọn từ những thứ có sẵn này.

Bếp trưởng Lưu đổ dầu vào chảo, động tác như mây bay nước chảy, còn mang theo khí thế của người đã chinh chiến trong bếp nhiều năm.