Làm Loạn

Chương 16: Bản tính

Beta: Minh Nguyệt

Chương 16: Bản tính da^ʍ đãnh

........

Thế nhưng sao Hướng Thiến có thể từ bỏ Cố Lệnh Thâm được chứ, cô tốn nhiều tâm tư như vậy, chỉ chờ giây phút cuối cùng được gả cho anh, rồi sinh ra người thừa kế cho nhà họ Cố.

"Lệnh Thâm, vậy anh cứ bận việc của anh đi, em không làm phiền anh nữa." Hướng Thiến lau nước mắt, hiểu chuyện đứng lên, "Em ngủ đây, anh cũng nghỉ ngơi sớm chút nhé, đừng thức đêm."

"Ừm."

Cố Lệnh Thâm cầm điếu thuốc và bật lửa trên bàn trà, bước vài bước ra ban công, ánh sáng trong nhà hắt nghiêng lên tấm lưng rộng lớn của người đàn ông, nhìn qua thì thấy có hương vị tuyệt tình.

Khi làn khói màu trắng khiến sườn mặt của anh mơ hồ, Cố Lệnh Thâm lục ví kẹp thẻ ra nhìn thoáng qua, cái thẻ công tác kia, anh còn chưa trả cho cô, không biết giữ lại là có ý gì.

Thì ra, bất tri bất giác đã thấy nhớ nhung.

......

Lại đến cuối tuần, Thi Mị mua một suất cơm ở cantin, vốn dĩ hôm nay vẫn còn một công việc phải làm, nhưng chợt nhớ ra hình như đã một khoảng thời gian ngắn rồi mình chưa gặp Cố Lệnh Thâm, dường như cô nên tìm một cơ hội, xoát cảm giác tồn tại trước mặt anh.

Không biết bây giờ, anh có chút nhớ nhung gì cô không nữa.

Lần trước ăn lẩu xong, cô cũng không liên hệ lại với Cố Lệnh Thâm, đàn ông có thể quyến rũ, nhưng không thể cứ cho không mãi, đạo lý này Thi Mị vẫn luôn hiểu rõ.

Có được quá dễ dàng thì sẽ luôn không được trân trọng.

Thế nên có vài thứ, không thể cho được.

Hôm nay trời khá nóng, Thi Mị có chút khát, bèn xoay người vào một cửa hàng tiện lợi (1) gần đó, định mua một chai nước khoáng.

(1) Cửa hàng tiện lợi hay cửa hàng tiện ích: Là một loại hình doanh nghiệp bán lẻ quy mô nhỏ với sản phẩm là một loạt các mặt hàng hàng ngày như cửa hàng tạp hóa, đồ ăn nhẹ, bánh kẹo, nước giải khát, sản phẩm thuốc lá, thuốc không bán theo toa, đồ vệ sinh cá nhân, báo và tạp chí.

"Thi Mị, hôm nay vẫn phải đi làm hả?"

Bà chủ ở đây quen biết cô, tặng thêm một chai nước khoáng cho cô, cô bé này vừa gầy lại nhỏ con, vì tiết kiệm chút tiền mà ở căn nhà sắp hỏng, còn thuê chung với người khác nữa, quá vất vả.

"Vâng ạ, buổi chiều phải trông quán KFC."

Thi Mị nói cảm ơn, thanh toán bằng Alipay (2).

(2) Alipay: Là một nền tảng thanh toán trực tuyến của bên thứ ba, được thành lập tại Hàng Châu, Trung Quốc vào tháng 12 năm 2004 bởi thương nhân Jack Ma từ tập đoàn Alibaba.

"Chào ngài, hoan nghênh đã ghé."

Hình như ở cửa lại có người đến, Thi Mị cũng không để ý lắm, khi cầm chai nước khoáng định rời đi, bỗng nhìn thấy thân ảnh cao ngất đang đứng ở trước, chắn kín mít ánh sáng ở ngoài.

Thi Mị sửng sốt, chân cô dính chặt trên đất không đi được.

Là anh.

Ngũ quan của người đàn ông vẫn sâu sắc đẹp mắt như cũ, ánh mắt thâm thúy thành thục dừng ở trên mặt cô, Thi Mị không ngờ được sẽ gặp lại anh ở đây, đầu óc lập tức trống rỗng, cũng không gọi anh một tiếng.

Không gian ở cửa hàng tiện lợi vốn đã tương đối nhỏ hẹp, anh vừa đứng ở đó, Thi Mị hoàn toàn không còn không gian để hoạt động, chỉ có thể rũ mắt xuống, giả vờ đang xem kẹo cao su ở trước quầy, lỗ tai đỏ hết lên.

Việc này thật sự có chút...... Xấu hổ.

Vốn là người quen của nhau, bây giờ lại khiến giống như người xa lạ, gọi cũng không được, không gọi cũng không được. Nếu cô phản ứng lại, tiện thể gọi một tiếng chú Cố thì cũng sẽ không xấu hổ giống bây giờ.

"Vị tiên sinh này, ngài cần gì?"

Bà chủ hoàn toàn không nhìn ra hai người quen biết nhau, bởi vì Thi Mị cúi thấp đầu, nhìn kẹo và sing - gum được đặt trước quầy, còn bóng dáng cao lớn của người đàn ông chắn hết cửa lại, anh không trả lời bà chủ, lặng yên không một tiếng động, ánh mắt dừng trên bαo ©αo sυ ở trước kệ.

Người đàn ông có phong thái phi phàm, nhìn là biết không phải hạng người thường.

Ánh mắt của bà chủ lướt nhanh qua anh một vòng, rồi cười híp mắt đáp lại một câu: "Vậy ngài cứ tha hồ xem, hàng nơi đây của chúng tôi là đầy đủ nhất đấy."

"Ừm."

Cố Lệnh Thâm rũ đôi mắt sâu hút xuống, thấy cô gái đứng ở trước quầy lục xem xing - gum, anh vươn tay ra từ phía sau, ngón tay thon dài sạch sẽ cầm lấy một hộp bαo ©αo sυ.

Nếu nhìn từ phía sau, ngược lại có vẻ anh đang ôm lấy cô.

Thi Mị vốn có chút không được tự nhiên, bây giờ nhìn thấy bàn tay thon dài của anh vươn tới, lục tìm bαo ©αo sυ ở trước mặt mình, lỗ tai càng đỏ hơn, nhiệt độ tăng cao.

Anh......

Lại mua bαo ©αo sυ ở chỗ này.

Thứ đồ ái muội như vậy khiến Thi Mị không thể không nhớ lại chuyện lần trước, lúc ấy cô đặt một cái bαo ©αo sυ size lớn nhất lên giường, tối hôm đó đại khái cô đã kiểm tra rồi, Cố Lệnh Thâm mang size này.

Cho dù cô đang cúi đầu, khóe mắt vẫn có thể nhìn thấy động tác xem bαo ©αo sυ của anh, dường như anh chọn vài hộp rất tùy ý, đặt ở trên quầy thanh toán, lấy ví tiền màu đen ra, hình như anh không thích thanh toán bằng điện thoại cho lắm.

"Mấy tiền?" Giọng nói của người đàn ông rất từ tính, trầm thấp êm tai.

Bà chủ thấy anh cầm nhiều bαo ©αo sυ như vậy, dáng người rắn rỏi cao lớn, loại hương vị trưởng thành này chính là thuốc kí©ɧ ŧɧí©ɧ tự nhiên nhất, là sự trí mạng nhất đối với phái nữ, nhất là lúc mây mưa trên giường, phụ nữ còn chưa làʍ t̠ìиɦ với anh thì đã chết mê chết mệt rồi.

"Chào ngài, tổng cộng là 910 tệ ạ."

Mẹ nó, mua tới tận mười hộp bαo ©αo sυ, người đàn ông này cũng quá mạnh rồi đấy?

"Khỏi thối."

Người đàn ông đặt một ngàn tệ lên trên quầy, cầm lấy bαo ©αo sυ, ánh mắt dường như lơ đãng lướt nhanh qua bên tai cô gái, đã đỏ ửng.

Cố Lệnh Thâm chưa nói gì cả, sải đôi chân dài đi, trực tiếp rời khỏi cửa hàng tiện lợi. Thi Mị cảm giác được sự áp bức kia dường như đã tiêu tán, bèn lén lút thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Mới nãy lúc anh đứng sau cô, hơn nửa người cô đều cứng ngắc, tinh thần căng chặt không dám có chút thả lỏng.

Cho dù lúc Cố Lệnh Thâm không nói chuyện, cũng sẽ mang đến cảm giác áp bức cực lớn cho cô.

"Hoan nghênh lần sau lại đến."

Bà chủ nhìn người đàn ông đi khỏi, chép miệng, rồi mới nhiều chuyện kéo Thi Mị đang xem kẹo cao su ở bên cạnh sang nói chuyện.

"Đm, người đàn ông mua bαo ©αo sυ kia cũng cực phẩm quá luôn chứ lị, nhìn thì cũng tầm 30, nhưng loại trưởng thành, hành vi cử chỉ có tu dưỡng này cũng quá tuyệt vời rồi, nữ sĩ được anh ta chăm sóc nhất định là rất thoải mái, cho dù là ở trên giường hay là ở dưới giường, vẻ ngoài còn đẹp như vậy, đáng tiếc lại là hoa đã có chủ."

Đàn ông trưởng thành đi mua bαo ©αo sυ, cũng không thể nào là mua về chơi thổi bong bóng, đúng là đáng tiếc mà, loại người cực phẩm này rất khó gặp.

Thi Mị nghe bà chủ dong dài ở bên tai mình, cô chỉ cười, trả lời lại một câu đơn giản.

"Vậy sao?"

Hoa đã có chủ, cũng có thể thọc gậy bánh xe.

Anh mua nhiều bαo ©αo sυ vậy, là để làʍ t̠ìиɦ với Hướng Thiến sao?

Hay là......

Sau khi Thi Mị tạm biệt bà chủ, trong lòng bỗng nhiên hạ quyết tâm, bước nhanh ra ngoài, cô muốn nhìn xem Cố Lệnh Thâm còn ở đây không.

Thi Mị đeo ba lô, sau khi nhìn xung quanh một vòng thì thấy dường như có chiếc xe ở góc rẽ, thấp thoáng còn có thể nhìn thấy đôi chân dài được bọc lại bởi quần tây của người đàn ông, cùng với giày da.

Thi Mị đi tới, thử nhìn thoáng qua, đường nét của người đàn ông hiện lên rõ ràng trong tầm mắt của cô, trên ngón tay vẫn kẹp điếu thuốc kia như cũ, ánh mắt sâu hút.

"Chú."

Cô dừng lại, mặt mày cong cong: "Chú vẫn còn ở đây hả."

Cố Lệnh Thâm không thấy ngoài ý muốn chút nào, nhìn thoáng qua cô, ánh mắt vẫn bình thản như cũ, điếu thuốc trên tay dường như muốn làm mờ đi tất cả cảm xúc của anh.

"Hửm?"

Thi Mị đi qua, hôm nay cô mặc quần jean màu xanh nhạt, đầy sức sống tuổi thanh xuân, lần trước lúc bị anh chạm vào nụ hoa, cô mặc váy, rất dễ dàng bị anh xâm phạm.

"Sao chú lại giả bộ không quen biết tôi thế?"

Cố Lệnh Thâm nhìn cô, người mới nãy giả bộ không quen biết, rõ ràng là cô mới phải.

Cô nhìn cằm anh, ở trên dường như mọc lên chút râu lấm tấm, cô bỗng nhiên sáp lại gần, bờ môi hôn lên cằm anh, mang theo mùi vị ướŧ áŧ và ngọt thanh, cơ thể mềm mại lại kề sát vào ngực anh, giống như một con rắn đang ngọ nguậy ở trong lòng anh.

Bản tính dâʍ đãиɠ của rắn (3).

(3) Bản tính dâʍ đãиɠ của rắn: Thời gian giao phối của rắn rất dài, ít nhất là vài giờ, một số loài có thể lên tới 12h, thậm chí cả ngày đêm.

Trong lòng anh là một con rắn độc.

"Chú, yêu tôi......"

Giống như đã dâʍ đãиɠ quen rồi, cơ thể của cô vừa kề sát vào anh, phía dưới đã vô cùng ướt.

Cố Lệnh Thâm ôm thân thể mềm mại trong lòng, hô hấp chợt trở nên nặng nề, miệng anh chạm vào cô gái, môi lưỡi lại xâm nhập vào trong cô một cách thô nặng và ngọt ngào, giữa mũi mang theo hơi thở nóng rực.

"Thật da^ʍ."

"Ưʍ...... Chỉ da^ʍ cho chú xem thôi......"

Tay anh với vào qυầи ɭóŧ, lòng bàn tay cực nóng lại nắn bóp bờ mông nở nang của cô gái, mùi vị lần trước khiến anh đến bây giờ cũng không thể quên được.

Ngón tay thô ráp của Cố Lệnh Thâm lại vươn tới miệng nụ hoa, cô gái bỗng nhiên run rẩy dữ dội, thở dài một tiếng, cuối cùng mềm nhũn ngã sấp lên người anh.

Lúc này vẫn đang ở ngoài, người đàn ông đã dám càn rỡ như vậy, cũng không sợ bị người khác nhìn thấy.

........

#Ấn sao và ủng hộ nhé.