Người Xuyên Không Không Thích Bị Lừa Dối

Chương 8: Làm bạn gái

Nhân viên ấy vừa rời đi, đã có hai cô gái bước tới chưa đầy một phút. Trong cơn choáng váng, tôi cảm thấy có gì đó không đúng nhưng chưa kịp phân tích tình hình, Lạc Lạc đã chạy đến khoác tay hai nữ nhân ấy rồi kéo đến bàn chúng tôi.

Tôi nhíu mày, nhìn họ đều là những cô gái ngoại hình nổi bật. Chẳng lẽ... đây là " đặc sản" trong các quán Bar mà tôi đã từng nghe sao?

Lạc Lạc đẩy một nữ nhân về phía tôi, theo bản năng tôi ôm lấy nàng ta và tì tay lên ghế.

Trong khi ấy, Lạc Lạc đã hoàn toàn lạc vào cơn say, táo bạo trêu trọc cô gái còn lại.

Tôi nghe thấy vài câu... như là...

" Cái gì thế này?"

" Hai em ấy hình như say rồi..."

Đại loại là như vậy...

Theo bản năng, tôi tựa người vào cô gái cạnh mình, hai tay vòng qua cổ và dụi vào tóc nàng ấy như một con mèo. Tôi có thể cảm nhận được hương quế thoang thoảng, nhẹ nhàng đúng kiểu tôi thích.

Nàng ấy đặt tay lên eo, giữ cho tôi không bị ngã.

Tôi nghe thấy Lạc Lạc tán tỉnh cô gái thứ hai, nhưng không biết rõ những lời ấy là gì...

Cuối cùng, tôi gục xuống.. Sau đó xảy ra chuyện gì? Chẳng thể nhớ...

------------

" Hic..." Tôi nhíu mày, xoa thái dương rồi miễn cưỡng mở mắt. Cơ thể mỏi nhừ và có phần bất lực, trong cơn mê tôi có thể nghe thấy tiếng lật sách từ tốn.

" Khoan..." Tôi ngồi bật dậy, đầu tóc bù xù, mắt đảo khắp phòng..

Nhìn cô gái đang ngồi trên ghế sofa, tôi vô thức lật chăn ra kiểm tra toàn bộ cơ thể.

Từ khuôn mặt, cổ, hai vai, ngực, đặc biệt là quần áo. Nhận thấy bản thân vẫn đang mặc đồ cũ khiến tôi bình tĩnh hơn một chút.

Nữ nhân đang ngồi trên ghế đọc sách, quan sát toàn bộ hành động của tôi, đột nhiên khẽ cười:" Em không cần kiểm tra, tôi chưa có lợi dụng cắn em đâu."

Tôi mím môi, nhìn nàng ấy.

Một cô gái có dáng người mảnh khảnh, làn da trắng như ngọc. Khuôn mặt thanh tú, đôi mắt màu nâu nhạt và mái tóc đen, dài. Vẻ ngoài toát lên sự trưởng thành, cao lãnh và lịch lãm đầy cuốn hút.

Nàng ấy nhìn tôi, giọng nói nhẹ nhàng:" Tên em là gì?" khiến tôi vô thức trả lời:" Tô Lan..là Tô Lan.."

"Tôi là Khương Châu Dạ, có thể gọi là Châu Dạ nếu em muốn." Nàng ấy đặt quyển sách lên bàn, thích thú nhìn tôi. Sau đó, Châu Dạ hỏi:" Em thấy tôi thế nào?"

Tôi:"?"

" Hả"

" Tôi chỉ thắc mắc, tại sao em lại có thể nhầm tôi là nữ sắc phục vụ của quán Bar?" Khương Châu Dạ từ tốn đứng dậy, chầm chậm tiến về phía tôi.

" Ah..." Tôi giật mình, ngay lập tức hiểu được ám chỉ của nàng ấy.

Dựa vào kí ức còn xót lại, tôi nhận ra rằng: Tôi và Lạc Lạc đã nhầm giữa nữ phục vụ thành hai vị khách khác của quán Bar và ... chơi đùa với họ.

Lạc Lạc! Rốt cuộc bên chỗ cô ấy lúc này thế nào, tôi không biết. Nhưng tôi bắt đầu có chút hoảng loạn.

Tôi hít sâu một hơn, đứng dậy khỏi giường và tiến về phía Khương Châu Dạ:" Chị gái! Đã mạo phạm rồi, xin lỗi."

Thấy tôi cúi đầu 90 độ kính cẩn, Châu Dạ không thể nhịn cười, thích thú quan sát sự nghiêm túc của tôi. Nàng ấy tỏ ra đau khổ, giả giọng buồn bã nói:" Tôi ổn... Chỉ là có chút buồn khi.. bị nghĩ thành loại phụ nữ bán mình vì tiền tôi..."

" Tôi xin phép chuộc lỗi, chỉ mong chị tha thứ." Tôi vội nói theo bản năng, không hề nhận ra ánh mắt giảo hoạt của nàng ấy.

Tôi vừa dứt lời, đã nghe thấy tiếng cười khúc khích của Khương Châu Dạ. Nàng ấy nhướng mày:" Gì cũng được?"

" Vâng!" biết bản thân đã làm những hành động ảnh hưởng đến danh dự, phẩm giá của người khác. Tôi hiểu mình cần có trách nhiệm xin lỗi.

" Thế.. làm bạn gái ( giả) của tôi đi!"