Bé Con Xuyên Sách Đi Tìm Ba Ba

Chương 4: Không xu dính túi

Trì Nhiên cảm thấy ghê tởm, nếu là trước đây, lúc này cậu đã đấm cho hắn một phát rồi, nhưng Trì Nhiên đã sống ba năm trong thế giới tiểu thuyết không còn là Trì Nhiên của ngày xưa nữa, anh phải nhịn, dù sao mục đích chính cậu đến đây hôm nay là kiếm tiền.

Dù sao cậu cũng đã chắn nhiều tai họa như vậy cho Trì Sính, đòi chút tiền cũng không quá đáng chứ.

Cậu nằm viện ba tháng, trên người không có một món đồ cá nhân, ngay cả điện thoại cũng không có, không kiếm chút tiền thì sau khi rời khỏi Trì gia cậu sống thế nào?

Đầu óc Trì Nhiên xoay chuyển nhanh chóng, là nên giả vờ đồng ý hôn sự này để bọn họ lơ là cảnh giác rồi kiếm chút tiền, hay là trực tiếp xé rách mặt mũi dùng chuyện thật giả thiếu gia để uy hϊếp bọn họ?

Không được, không thể xé rách mặt mũi, Trì gia sẽ gϊếŧ chết bọn họ.

Bên cạnh, tiểu tang thi lạnh lùng nói: “Tên dưa hấu này muốn xử lý chúng ta.”

Tiểu cương thi cười nhạo: “Đúng vậy, hắn ta thật sự là nằm mơ giữa ban ngày.”

Tiểu nhân ngư: “Hu hu hu, đáng sợ quá…”

Tiểu cương thi và tiểu nhân ngư tay trong tay lùi về sau một bước, sau đó đồng thời nghiêng đầu: “Tiểu Tang, đến lượt cậu biểu diễn rồi, xông lên đi, oa.”

Lúc Trì Nhiên cảm nhận được tiếng gió thì đã muộn, nắm đấm của tiểu tang thi sượt qua má Trì Nhiên đập thẳng vào mặt Trì Sính đối diện.

Trì Nhiên theo bản năng nhắm mắt lại, dòng máu nóng hổi trên mặt cho anh biết, Trì Sính phun máu rồi.

“Dám bắt nạt ba tôi, tôi đánh chết anh…” Tiểu tang thi ngồi đè lên người Trì Sính đánh tới tấp, quyền quyền đến thịt.

“Đáng sợ quá.” Tiểu nhân ngư che mắt, “Tiểu Tang cố lên.”

Tiểu cương thi: “Hừ, dám bắt nạt ba của bản vương, muốn chết.”

Biến cố bất ngờ khiến mọi người chết lặng. Giây tiếp theo, bảo vệ xông vào, Trì Nhiên cũng lao tới: "Mẹ kiếp, đừng đánh nữa, không moi được tiền đâu... Não mày bị zombie ăn rồi à?"

"Cút, cút khỏi đây với đứa con của mày..."

*

Chuyện Trì gia đại thiếu gia có ba đứa con đã gây xôn xao dư luận, phóng viên bám trụ trước cổng Trì gia, chờ đợi diễn biến tiếp theo.

Phóng viên đã chuẩn bị tinh thần thức trắng đêm trên xe, nhưng chỉ ba tiếng sau, cổng Trì gia lại mở ra. Trì Nhiên với chiếc áo phông dính đầy máu me dẫn ba đứa con trai bước ra khỏi cổng. Phóng viên lập tức ùa lên: "Trì tiên sinh, đã xảy ra chuyện gì vậy?"

"Trì thiếu gia, có phải gia đình không chấp nhận ba đứa trẻ nên đuổi anh ra ngoài không?"

"Trì thiếu gia, anh có thể trả lời về chuyện ba đứa trẻ được không? Đây có thật sự là con trai của anh không?"

"Trì thiếu gia, xin hỏi mẹ của những đứa trẻ là ai?"

...

Trì Nhiên lau mặt, nhìn các phóng viên: "Tôi không phải là Trì gia đại thiếu gia thật, là con bị trao nhầm, vị thiếu gia thật sự đang ở trong kia kìa."

Các phóng viên đều ngẩn ra, đèn flash chớp nháy lia lịa. Trì Nhiên nhắm mắt, chỉ tay về phía sau: "Không vào phỏng vấn nhanh thì cổng đóng lại đấy, xông lên đi."

Cả đám phóng viên lựa chọn vị thiếu gia thật thay vì Trì Nhiên, như hổ đói xông vào cổng Trì gia, sợ chậm chân sẽ bị người khác giành mất tin độc quyền.

Trì Nhiên nhân cơ hội dẫn ba đứa nhỏ rẽ vào đường núi, định vòng một vòng rồi xuống núi.

"Tiểu Tang, lúc nãy anh giỏi quá!" Tiểu Nhân Ngư khen ngợi.

"Cũng tạm được." Tiểu cương thi không được hài lòng cho lắm, "Cơ thể hơi cứng, cần phải luyện tập thêm."

Tiểu tang thi mặt không cảm xúc: "Cậu đã bao giờ thấy tang thi biết tách đôi chưa?"

Trì Nhiên rốt cuộc không nhịn được nữa, quay đầu lại nhìn bọn chúng nghiến răng nghiến lợi gầm lên: "Mấy đứa có phải ngu không? Có phải ngu không hả? Đánh hắn xong bị đuổi ra ngoài một xu cũng không moi được, mấy đứa còn vênh mặt tự hào?"

"Người ta bắt nạt ba như vậy, ba còn nghĩ đến chuyện moi tiền?" Tiểu cương thi khoanh tay sau lưng, trừng đôi mắt thâm quầng, đưa ra câu hỏi linh hồn, "Nhân phẩm của ba đâu?"

Trì Nhiên: "..." Mẹ nó, một con cương thi bị chôn sống lại đi nói chuyện nhân phẩm với mình?

Tiểu Nhân Ngư suy nghĩ một hồi, gật đầu: "Ba nhỏ, đúng là ba hèn nhát thật đấy."

Tiểu tang thi tán thành gật đầu.

Trì Nhiên: "..."

Trì Nhiên ôm đầu ngồi xổm một bên, ngửa mặt lên trời, bất lực. Một người đàn ông độc thân nuôi ba đứa con, không một xu dính túi, cuộc sống này phải sống sao đây? Thôi thì diệt vong cho xong.

Tiểu cương thi khí phách ngút trời đi tới kéo góc áo Trì Nhiên: "Nhiên Nhiên, con đói."

Trì Nhiên: "..." Lúc này thì không nói chuyện nhân phẩm nữa hả?

Tiểu Nhân Ngư cũng nhích lại gần, nũng nịu: "Ba nhỏ ơi, con nứt ra rồi."

Trì Nhiên: "..." Dùng nhân phẩm dán lại đi con.

Chỉ có tiểu tang thi vẫn thản nhiên như không: "Con không sao, con vừa mới đánh nhau xong, còn 24 tiếng nữa mới đến lần mất kiểm soát tiếp theo."

Trì Nhiên: "..." Sét đánh chết nó đi!

Ầm! Một tiếng sấm sét vang lên, những hạt mưa to như hạt đậu trút xuống.