Trước cổng bệnh viện, Trì Nhiên bị một đám phóng viên vây quanh, ánh đèn flash chớp nháy khiến cậu hoa cả mắt.
"Cậu Trì, cậu đã hôn mê ba tháng rồi, bây giờ cơ thể đã hoàn toàn bình phục chưa?"
"Cậu Trì, đây đã là lần tai nạn xe hơi thứ tư của cậu từ nhỏ đến lớn rồi, cậu có suy nghĩ gì về điều này không?"
"Cậu Trì, hôm nay tại sao chủ tịch Trì và phu nhân không đến đón cậu xuất viện?"
"Anh Trì Nhiên, anh có thể trả lời một số câu hỏi của chúng tôi được không?"
"Cậu Trì, trong ba tháng hôn mê, cậu có ý thức gì không? Cảm giác hôn mê là như thế nào? Có thể nói qua một chút được không?"
Trì Nhiên không nhịn được liếc nhìn tên phóng viên não tàn này một cái, cảm giác hôn mê là như thế nào? Sao anh không tự mình thử hôn mê một lần xem sao.
"Nói tôi xuyên không, anh có tin không?" Trì Nhiên hỏi ngược lại.
Tên phóng viên ngẩn người, sau đó gật đầu vẻ đã hiểu, nói vào tai nghe bluetooth: "Nhanh phát bản thảo, cậu cả nhà họ Trì sau khi tỉnh lại từ vụ tai nạn xe hơi nghi ngờ có vấn đề về thần kinh."
Trì Nhiên: "..." Anh mới là người có vấn đề về thần kinh ấy.
Trì Nhiên thật sự đã xuyên không, không, nói chính xác hơn là xuyên sách.
Ba tháng trước, Trì Nhiên đột nhiên được thông báo rằng mình không phải là con ruột của nhà họ Trì, đứa con ruột thật sự là con trai của tài xế, năm đó tài xế vì ghen ghét trong lòng nên đã đánh tráo hai đứa trẻ.
Trì Nhiên tin, và thật lòng cảm thấy cậu chủ thật sự rất đáng thương.
Người nhà họ Trì rất độ lượng, sẵn sàng để Trì Nhiên tiếp tục sống ở nhà họ Trì, cũng không sa thải tài xế, nhưng sau khi suy nghĩ kỹ, Trì Nhiên vẫn quyết định chuyển ra ngoài.
Nhà họ Trì là một gia tộc lớn, thế hệ này người đứng đầu là bố của Trì Nhiên, mà bố của Trì Nhiên chỉ có một mình cậu là con trai.
Lẽ ra Trì Nhiên phải được cưng chiều lắm, nhưng 24 năm ở nhà họ Trì, ngoài việc tiêu tiền không bị kiểm soát ra thì những thứ khác dường như đều có chút kỳ lạ.
Ví dụ như bố mẹ cậu chưa bao giờ ôm cậu, hay là từ nhỏ cậu đã bị cấm vào thư phòng của ông nội, nhưng những người em họ khác thì được, trước đây cậu còn cảm thấy khá vui vẻ, bởi vì những người em họ đó vào thư phòng thường là bị mắng, chỉ có cậu là không cần.
Những chuyện tương tự như vậy nhiều vô số kể, vì vậy khi biết được sự thật, Trì Nhiên ngẫm nghĩ lại tất cả những điều này, cảm thấy quan hệ huyết thống thật kỳ diệu, bởi vì cậu không phải là con ruột của nhà họ Trì, nên ngay từ đầu người nhà họ Trì đã không thân thiết với cậu.
Nhưng chưa kịp chuyển ra ngoài thì cậu đã gặp tai nạn xe hơi, sau tai nạn, linh hồn của cậu lang thang trong nhà mấy ngày, nghe được rất nhiều chuyện nội bộ.
Ví dụ như trước khi cậu chủ thật sự ra đời, có người đã xem bói cho cậu ấy, nói rằng cậu ấy mệnh mang sát khí, nhất định phải tìm người chắn cho cậu ấy, vì vậy cậu chủ thật sự đã được đưa vào nhà tài xế, còn Trì Nhiên là đứa trẻ được nhận nuôi ngẫu nhiên từ trại trẻ mồ côi.
Trong những năm qua, Trì Nhiên suýt bị bắt cóc năm lần, bị bắt cóc thật hai lần, gặp tai nạn xe hơi bốn lần, bị anh em họ chèn ép vô số lần...
Nhà họ Trì tính toán thời gian thì sát khí này chắc cũng đã qua rồi, nên Trì Nhiên không còn tác dụng nữa, cậu chủ thật sự đã trở về.
Và để bảo toàn danh tiếng, nhà họ Trì đã bịa ra câu chuyện Trì Nhiên là con trai của tài xế.
Sau khi biết được tất cả những điều này, linh hồn của Trì Nhiên liền bay ra khỏi nhà họ Trì, sau đó cũng không biết bằng cách nào mà xuyên vào một cuốn tiểu thuyết huyền huyễn, cuốn tiểu thuyết mà cậu đã đọc trên xe trước khi gặp tai nạn, tên là "Mau xuyên chi Đạo sĩ cực phẩm", nghe cái tên là biết, cực phẩm cỡ nào...
Trong thế giới tiểu thuyết có một đạo quán, trong đạo quán có một đám đạo sĩ lấy việc bắt yêu trừ ma làm nhiệm vụ của mình.
Trì Nhiên xuyên thành tiểu sư đệ trong đó, tiểu sư đệ này thiên tư thông minh, tuổi còn nhỏ mà tu vi đã vượt qua rất nhiều sư huynh, cũng chính vì vậy mà bị người ta ghen ghét, bị hãm hại rơi xuống vực sâu mất mạng.
Trong nguyên tác, tiểu sư đệ chỉ là một nhân vật phụ, nhân vật chính là đại sư huynh, quan hệ của hai người ngày thường rất bình thường, tiểu sư đệ không thích đại sư huynh lúc nào cũng lạnh lùng nghiêm nghị, nhưng khi tiểu sư đệ bị hại, chỉ có đại sư huynh là người vạch trần mọi khó khăn tìm ra hung thủ gϊếŧ hại tiểu sư đệ, trả lại trong sạch cho cậu.
Vì vậy, sau khi xuyên sách, Trì Nhiên lập tức ôm chặt lấy chân đại sư huynh, và mặc dù cậu đã xuyên sách, nhưng năng lực bá đạo của tiểu sư đệ một chút cũng không được kế thừa, trở thành một kẻ vô dụng... chỉ có thể ôm chân người khác.
Trì Nhiên mặt dày mày dạn bám lấy đại sư huynh, để bảo toàn tính mạng còn leo lên giường sư huynh... chỉ đơn thuần là ôm sư huynh ngủ, nguyên chủ chính là vì ngủ quên nên mới bị người ta ám toán.
Sau đó, sư huynh bắt đầu xuống núi lịch lãm, Trì Nhiên là một kẻ vô dụng ăn không ngồi rồi tự nhiên cũng đi theo.
Họ xuyên qua các thế giới để bắt yêu trừ ma, trải qua ba năm sống một cuộc sống đầy mạo hiểm, kịch tính nhưng cũng rất thú vị.
Nhưng cho dù đại sư huynh rất lợi hại, hai người vẫn gặp rất nhiều tình huống nguy hiểm, ở thế giới cuối cùng, hai người rơi vào bầy zombie, Trì Nhiên nhìn thấy đại sư huynh sắp bị zombie cắn, liền dứt khoát lao lên cho zombie ăn thịt mình... chết một cách vô cùng thảm khốc...