Tài Nguyên Tinh ở bên cạnh Thu Thuỷ Tinh, đây là nơi phần lớn Chiến Thẻ Sư yêu cầu tài liệu để thăng cấp thẻ bài.
Chiến Thẻ Sư trừ bỏ đối chiến thẻ bài, phương thức thi đấu thường nhất là đi Tài Nguyên Tinh, lấy ai thu hoạch được nhiều nhất làm căn cứ xếp hạng.
So với đơn thuần rèn luyện kỹ xảo đối chiến thẻ bài, Chiến Thẻ Sư phần lớn ưa thích với loại thứ hai. Trừ bỏ chiến đấu thực sự có thể kích hoạt tiềm lực, từ Tài Nguyên Tinh thu hoạch được tài liệu rồi nạp lên theo quy định, dư lại đều thuộc về sở hữu cá nhân của Thẻ Bài Sư.
Thẻ bài là nơi phát ra thực lực của Chiến Thẻ Sư, việc thăng cấp thẻ bài đối với Chiến Thẻ Sư là chỗ tốt không kể hết.
Vũ Hoa Tinh chính là một viên Tài Nguyên Tinh như vậy.
Nhưng so với các Tài Nguyên Tinh khác, Vũ Hoa Tinh có thể gọi là nơi nguy hiểm nhất, hơi vô ý mạng nhỏ liền sẽ ném ở nơi đó, càng đừng nói là phòng bị Thẻ Bài Sư khác.
Dưới tình huống như thế, phương thức tốt nhất đó là tổ đội.
Sau khi đưa Mộ Thiên Tinh ra cửa, Thẩm Nhĩ chạy về bên người Thẩm Dịch, nhìn Thẩm Dịch đang cúi đầu suy nghĩ sâu xa, bé tò hỏi hỏi: “Ca ca vì cái gì lại muốn cự tuyệt Mộ ca ca vậy?”
Thẩm Dịch vỗ vỗ đầu to của nhóc con, bất đắc dĩ nói: “Thẻ bài của chúng ta vốn dĩ không có nhiều lắm, thật sự không chịu nổi lăn lộn nha!”
Hắn không nghĩ việc đáp ứng tổ đội với Mộ Thiên Tinh sẽ thiếu nguy hiểm hơn độc thân dự thi chút nào.
So với những người khác, thẻ bài trong tay vốn không nhiều lắm, càng làm hắn không thể chịu nổi bất kỳ sơ suất gì.
Tuy rằng không biết ca ca vì sao lại nói như vậy, nhưng Thẩm Nhĩ nghe hiểu ca ca đang thiếu thẻ bài. Nhé tới hai ngày này được ca ca chiếu cố, Thẩm Nhĩ lập tức vỗ ngực cam đoan: “Em sẽ vẽ thẻ bài cho ca ca!”
Nhìn nhóc con thân cao chỉ đến đầu gối của hắn đang có bộ dáng dõng dạc, dù là tâm tình đang có chút trầm trọng, Thẩm Dịch cũng không khỏi nở nụ cười.
Nhận thấy được nhóc con là muốn thật sự giúp hắn, Thẩm Dịch khó được không có đả kích tính tích cực của Thẩm Nhĩ: “Vậy ca ca liền chờ thẻ bài của Nhĩ Nhĩ!”
Tuy rằng nhóc con còn chưa chân chính chế tạo ra một tấm thẻ bài hữu dụng, nhưng phân tâm này đã đủ để Thẩm Dịch hưởng thụ rồi.
Nhóc con còn bé như vậy mà đã hiển lộ thiên phú, chở bé lớn lên chút nữa tuyệt đối sẽ trở thành một người ưu tú Chế Thẻ Sư.
“Hiện tại, em lập tức đi vẽ!”
Sau khi đạt được ca ca khẳng định cùng cổ vũ, Thẩm Nhĩ nhiệt huyết sôi trào , bước chân ngắn nhỏ lập tức phải về phòng nỗ lực.
Thẩm Dịch tay mắt lanh lẹ một phen dẫn theo cổ áo của nhóc con ôm vào trong lòng ngực, hướng nhà ăn đi đến: “Lập tức ăn cơm chiều, ăn xong cơm lại đi, gấp như vậy làm gì?”
“Hắc hắc, em quên mất.” Thẩm Nhĩ sờ sờ bẹp bẹp bụng nhỏ, có chút ngượng ngùng mà nở nụ cười.
“Ăn cơm đi!” Thẩm Dịch gắp cho nhóc con một miếng thịt, tuy rằng không cùng nhóc con ăn được mấy bữa cơm, nhưng Thẩm Dịch phát hiện muội muội của mình có bản chất không thịt không vui, điểm này thật giống hắn.
“Cảm ơn ca ca.” Thẩm Nhĩ nâng bát, vui sướиɠ ăn lên.
Xem nhóc con ăn đến thơm nức, tâm tình của Thẩm Dịch cũng tốt lên, lại gắp cho bé mấy đũa rau dưa.
Nhóc con tuy tằng có chút không tình nguyện, lại vẫn nổ lực đem rau dưa ăn luôn, nhìn qua thật bớt lo.
So với trong tưởng tượng của hắn, dưỡng muội muội nhìn qua càng thêm đơn giản, chính là, kế tiếp nên an trí nhóc con như thế nào lại là vấn đề.
Nghĩ đến đây, tâm tình của Thẩm Dịch vừa có chút nhẹ nhàng lại trầm trọng lên.
Khoảng cách từ Vũ Hoa Tinh đến Thu Thuỷ Tinh có chút xa, trong khoảng thời gian ngắn, hắn khẳng định không thể trở về, đến nỗi mang muội muội đi Vũ Hoa Tinh, Thẩm Dịch càng nghĩ cũng không dám nghĩ.