[Lâu rồi không gặp, Cẩm Bảo lại gầy đi rồi, mặt cũng tái nhợt, có ăn uống đầy đủ không?]
[Đừng ép Cẩm Bảo làm những việc cô ấy không muốn làm, cô ấy còn ở lại giới giải trí đã là ân huệ lớn nhất rồi!]
Tuỳ Linh Phương: ???
Cô suýt quên mất, fan của Cẩm Lê trong giới giải trí quả thực là một loại fan đặc biệt.
Fan vốn đã có cái nhìn màu hồng với idol của mình, nhưng cái nhìn màu hồng của fan Cẩm Lê dành cho Cẩm Lê, còn phải thêm vô số lớp mosaic dày hơn cả tường thành nữa!
Nữ MC không dám hỏi Cẩm Lê những câu hỏi quá giới hạn, từ bỏ bộ câu hỏi bùng nổ khác, ngoan ngoãn đi theo kịch bản đã định sẵn. Sau khi hỏi xong câu hỏi cuối cùng, cô ấy lập tức cảm thấy nhẹ nhõm.
"Gần đây bạn thích làm gì, có thể chia sẻ với fan không?"
Cẩm Lê chớp chớp mắt: "Có thể chứ! Gần đây tôi thích đi hội chùa, cũng thích đi thăm đạo quán, các bạn có chỗ nào hay ho để giới thiệu không?"
"Hội chùa?" Nữ MC khẽ ồ lên, câu trả lời này đúng là không thường thấy.
Cũng không phải là kỳ lạ, mà là quá gần gũi.
Cư dân mạng thi nhau giới thiệu các đạo quán gần đó, bình luận trôi quá nhanh, Cẩm Lê thậm chí không nhìn rõ chữ.
Livestream kết thúc suôn sẻ.
Cẩm Lê thở phào nhẹ nhõm, nằm vật ra ghế.
Nguyên chủ quen đối mặt với ống kính, nhưng đối với cô đây là lần đầu tiên, cảm thấy... khá căng thẳng.
Tuỳ Linh Phương lo lắng nhìn cô, nắm chặt khăn giấy, cơ thể trong tư thế sẵn sàng, dường như chỉ cần Cẩm Lê có chút gì không ổn, sẽ lập tức xông lên.
Cẩm Lê: ...
Cô cười nói: "Chị Phương, em không sao đâu."
Tuỳ Linh Phương cũng muốn thả lỏng, nhưng cơ thể không cho phép, đành ngồi xuống bên cạnh Cẩm Lê.
"Em nói chuyện với chị một chút đi, gần đây có chuyện gì muốn chia sẻ với chị không, hoặc em muốn làm gì?"
Cẩm Lê lỡ miệng nói: "Muốn ăn khoai tây chiên và cocacola được không?"
Tuỳ Linh Phương trừng mắt nhìn cô.
Cẩm Lê cười trừ, nghiêm túc suy nghĩ một lúc, nói: "Chị Phương, em cảm thấy sức khỏe của em tốt hơn nhiều rồi, muốn thử nhận một số show, chị xem có thể sắp xếp cho em một số công việc nhẹ nhàng không."
Cô có thể cảm nhận được sau khi cơ thể này được thần lực rót vào thì đúng là đã tốt hơn nhiều, nhưng so với người bình thường vẫn còn kém xa.
Cô cũng không nhận nhiều, ba bốn ngày nhận một show chắc có thể thích ứng được.
Tuỳ Linh Phương nhướn mày, vẻ mặt hớn hở: "Mong chờ ba năm, cuối cùng cũng đợi được câu nói này của em, chị về công ty sẽ lựa chọn kỹ càng cho em."
Cô dặn dò Cẩm Lê thêm vài câu, ba bước ngoái đầu một lần rồi rời đi.
Trong phòng chỉ còn lại một mình Cẩm Lê.
Cô đứng dậy đi vào phòng tắm rửa mặt, sau khi lấy lại tinh thần, liền lên mạng tìm kiếm thông tin.
Bị đá xuống trần gian quá đột ngột, Cẩm Lê cũng không biết mình phải trải qua kiếp nạn gì, nên làm gì.
Người ở đây hình như rất thích cô, vậy thì cứ tiếp tục làm minh tinh nhỏ vậy.
Sống được ngày nào hay ngày ấy, Cẩm Lê ở trên trời vẫn luôn sống như vậy, bây giờ cũng không thể bỏ nghề cũ được.
Tuy nhiên, sáng hôm sau tỉnh dậy, Cẩm Lê cảm thấy cả người không ổn, cô ấy bị sốt cao!
Chóng mặt hoa mắt, tim đập nhanh buồn nôn, những triệu chứng này còn nghiêm trọng hơn lúc cô mới xuyên qua.
Cẩm Lê lết thân thể nặng nề mặc quần áo, không chọn đi bệnh viện, mà đi đến đạo quán gần nhất.