Tâm trạng của Cẩm Lê cứ như đang ngồi tàu lượn siêu tốc, lên voi xuống chó trong tích tắc.
Nàng vốn dĩ giỏi toán, trước khi cào tấm vé số cuối cùng, 99 tấm trước đó đã khiến nàng lỗ mất hai nghìn tệ.
Nhưng mà, cào xong tấm cuối, nàng bỗng chốc hóa thân thành tiểu phú bà có tiền gửi ngân hàng.
Nàng còn nhớ rõ mấy hôm trước nhân viên thuế gọi điện hỏi thăm tình hình thuế má, bây giờ là tháng ba, việc quyết toán thuế đang diễn ra sôi nổi.
Khi nhân viên thuế hỏi nàng có khai gian thu nhập hay không, Cẩm Lê kiên quyết trả lời: "Không có."
Nhà mình biết chuyện nhà mình mà.
Nàng kế thừa ký ức của cơ thể này, Cẩm Lê nguyên chủ là một cô nàng hướng nội, ngại giao tiếp, mọi việc liên quan đến tài chính đều giao cho công ty quản lý.
Từ ba năm trước khi nhảy việc sang công ty nhỏ này, thu nhập hàng tháng của Cẩm Lê rất ổn định, hoàn toàn dựa vào tiền lương cơ bản của công ty, thỉnh thoảng tham gia vài show truyền hình mới có thêm một hai vạn tệ.
Lương cơ bản là bao nhiêu?
Vừa đúng năm nghìn tệ, ngay cả mức phải đóng thuế cũng không đạt tới, đúng là một mức lương hưu trí bình thường đến không thể bình thường hơn.
Nhân viên thuế không nhịn được buột miệng: "Không thể nào, thu nhập của cô thấp vậy sao, cô cũng khá nổi tiếng mà!"
Cẩm Lê không hề khiêm tốn nói: "Cũng chỉ là ăn bám chút danh tiếng cũ thôi, mấy năm nay tôi không tham gia show nào cả."
Cơ thể này quá yếu, lúc mới debut hoạt động trong nhóm nhạc nữ một năm, ngày nào cũng phải dậy sớm thức khuya chạy show, khiến cho cơ thể vốn đã không tốt của nguyên chủ càng thêm suy kiệt.
Số tiền kiếm được trước đó đều đổ vào việc chữa bệnh hết rồi.
Nhân viên thuế hỏi đi hỏi lại tình hình mấy lần, cuối cùng thở dài rồi cúp máy.
Cẩm Lê lắc lắc tờ vé số trong tay, vừa ngân nga vừa đi xuống núi, định bụng lát nữa sẽ đến trung tâm xổ số đổi thưởng.
Nàng không hề biết, một lúc sau khi nàng rời đi, quầy vé số này kỳ lạ thay lại đón một đợt khách đông như trẩy hội, vé số cào chỉ trong vòng nửa tiếng đã bị mua sạch sẽ.
Mấy vị khách du lịch kia còn chạy như bay đến mua!
Cảnh tượng này khiến chủ quán tưởng xảy ra chuyện gì lớn, suýt nữa thì báo cảnh sát.
Cẩm Lê càng không biết, một đoạn video ngắn về việc nàng đi lễ chùa rồi cào trúng vé số đã lặng lẽ được một cư dân mạng đăng tải lên mạng.
Đổi thưởng xong, Cẩm Lê trở về căn hộ thuê.
Nàng thanh toán tiền nước, tiền điện và tiền thuê nhà tháng này trước, cảm thấy người nhẹ nhõm hẳn.
"Minh Ngộ Hoằng Đạo Chân Quân quả là người tốt, không chỉ cho tiền mà còn giúp cơ thể ta khỏe mạnh hơn." Cẩm Lê thầm nghĩ.
Căn hộ nàng đang ở là do công ty thuê, căn hộ cao cấp dành cho người độc thân ở trung tâm thành phố Nam Thành, ra khỏi cửa đi vài bước là tới ga tàu điện ngầm, giao thông rất thuận tiện.
Mỗi tầng có 2 căn hộ, diện tích mỗi căn 120 mét vuông, công ty chịu 2/3 tiền thuê nhà, nguyên chủ chỉ cần chịu 1/3.
Ngay cả tiểu hoa đán hạng hai được công ty nâng đỡ cũng chỉ ở được căn hộ nhỏ xíu trong khu thương mại đắt đỏ này, Cẩm Lê xuyên không đến đây còn có thể nói gì nữa?
Chỉ có hai chữ: Biết ơn.