Tổng Tài Trải Qua Cuộc Sống Ngọt Ngào Hàng Ngày Cùng Phản Diện Meo Meo

Chương 3-2: Thăng chức, tăng lương, tài lộc!

Trưởng phòng Đan ước chừng để Tống Quất một bên chờ khoảng nửa tiếng, sau đó mới thong thả ung dung đóng laptop lại, lộ ra nụ cười công nghiệp tiêu chuẩn.

"Tiểu Tống, để cô chờ lâu rồi."

Tống Quất nào dám làm bộ làm tịch, vội vàng hồi phục lại tinh thần, đứng lên cười nói: "Trưởng phòng Đan công việc bận rộn, tôi chờ được."

Trưởng phòng Đan đi đến ghế đối diện Tống Quất ngồi xuống, bảo cô tùy ý không cần khách sáo.

Nếu là người khác bị bắt chờ lâu như vậy đã sớm đứng ngồi không yên rồi, nhưng Tống Quất lại khác. Cô lá gan lớn không câu nệ, cũng không khách khí với cấp trên, trực tiếp thoải mái ngồi xuống, tỏ thái độ hết sức chăm chú lắng nghe.

"Sếp, cô tìm tôi có chuyện gì sao?"

Trưởng phòng Đan trong lòng đột nhiên có cảm giác nghẹn muốn chết, trực tiếp nâng một cô gái nhỏ lên tới 7 cấp, như này ở toàn công ty cũng là khó gặp được, nhưng cô ấy cũng không có cách nào. Đối phương là được chính miệng tổng tài điểm danh muốn Tống Quất, cô ấy không cách nào xoay chuyển.

Nhưng mà...

Trưởng phòng Đan lại thấy mình suy nghĩ nhiều, cảm thấy mình buồn lo vô cớ rồi.

Với cái tính tình của vị Cao tổng kia, địa vị kia, cô gái nhỏ này có thể cố gắng ở lại bên cạnh anh đến một tháng đã là có bản lĩnh lớn rồi.

Ý thức được điều này tâm tình của trưởng phòng Đan tốt lên một chút, cũng cảm thấy lần điều động này chỉ đơn giản là Cao tổng đột nhiên tâm huyết dâng trào, rất nhanh sẽ khôi phục như bình thường.

Một khi đã như vậy thì dứt khoát đối đãi với cô gái nhỏ này tùy ý một chút dù sao thì Tống Quất khả năng cũng không chịu được cô ấy đối đãi quá mức coi trọng.

Một vòng quanh co lòng vòng trong lòng, trưởng phòng Đan mới nói với Tống Quất:

"Sự việc là như thế này, bên chi nhánh công ty của giám đốc Bạch cần được giúp đỡ, vậy nên thư ký Trần bên cạnh Cao tổng đang được tạm thời điều động qua hỗ trợ, vậy nên là tôi cần điều một người đến bên cạnh Cao tổng làm thư ký tạm thời."

"Suy xét đến cô hàng ngày nghiêm túc làm việc, thông minh hiểu chuyện, năng lực nghiệp vụ cũng cực kỳ tốt, cho nên tôi tính toán đem cơ hội này cho cô, lương tạm thời định là cấp 13, cô thấy thế nào?"

Tống Quất hơi há miệng, vẻ mặt ngây ngốc.

"Thực ra thì ban đầu Cao tổng vẫn có chút do dự, chung quy thì cấp bậc của cô cũng quá thấp, đề bạt lên cao như vậy sẽ khiến cho nhân viên khác mang bất mãn trong lòng. Nhưng mà tôi kiên trì đề cử thì anh ấy cũng miễn cưỡng đáp ứng, cho cô thời gian 3 tháng thử việc."

"Nếu cô có thể đem công việc làm cho tốt, đến lúc đó sẽ để cấp bậc chức vị cùng lương thưởng tính lại, đến lúc đó thì người khác cũng không thể nói gì được."

Trưởng phòng Đan đem câu chuyện nói đến là tươi đẹp, cũng ám chỉ rất nhiều thứ.

Như là cô ấy có con mắt tinh tường, liếc mắt một cái đem Tống Quất từ biển người mênh mông nhấc lên, còn phải đề cử cô mãi với cấp trên. Cho nên, cô đối với Tống Quất có ơn tri ngộ, ngày sau nếu có vấn đề gì thì Tống Quất cũng nên đáp trả lại.

Lại như là, trưởng phòng Đan cũng ám chỉ Cao tổng kỳ thực cũng không quá xem trọng Tống Quất, chẳng qua là do mặt mũi của trưởng phòng hành chính tổng hợp-Đan trưởng phòng mới cố mà đồng ý cho Tống Quất thử việc 3 tháng.

Như này liền chôn xuống một hạt giống ly gián giữa Cao tổng cùng Tống Quất, tuy rằng ngay từ đầu thì chưa có gì nhưng chỉ cần thường thường tưới nước, hạt giống sẽ thuận lợi nảy mầm.

Nghe được công ty tính toán đề bạt mình lên làm việc làm thư ký của vị tổng tài cao cao tại thượng của tập đoàn, CPU Tống Quất quả thực là qua tải, thiếu chút nữa thì chết máy tại chỗ.

Cũng may cô đã nghe trước từ ám chỉ nho nhỏ của Tư Tuấn, lúc này mới miễn cưỡng ngồi ổn mà không ngã từ trên ghế xuống.

Mấy vị lãnh đạo công ty thường sẽ chọn những người có quan hệ thân thiết để làm trợ lý hay thư ký, là do chức vụ của họ cực kỳ đặc thù bởi vì gần lãnh đạo cho nên thường xuyên tiếp xúc với rất nhiều bí mật thương nghiệp.

Tống Quất vất vả bình tĩnh lại được, lúc này mới ý thức được có chỗ nào thích hợp.

Trưởng phòng Đan nói thư ký Trần bên cạnh Cao tổng vì chi nhánh công ty giám đốc Bạch cần giúp đỡ, nên mới tạm thời bị điều qua đó hỗ trợ, cái lý do này căn bản là không hợp logic.

Cao tổng-người đại vị tối cao của tập đoàn, sao lại có thể để thư ký bên cạnh mình đi hỗ trợ một cái giám đốc chi nhánh, làm cho tổng tài không có người để dùng?

Trong này chắc chắn có uẩn khúc.

Thư ký Trần bị điều đi rõ ràng là bị giáng chức, nói không chừng là bởi vì anh ta phạm phải cái sai lớn gì đó, chọc Cao tổng khó chịu nên mới bị đuổi đi khỏi nơi trung tâm quyền lực này.

Nhưng nếu quả thực là như thế thì vì sao không trực tiếp đuổi việc anh ta, mà lại muốn để cho anh ta đi làm việc ở chi nhánh để dưỡng lão?

Ở nơi này qua mức loanh òng vòng, phức tạp. Tống Quất vẫn không rõ, nhưng ít nhất cô có thể chắc chắn đó chính là trưởng phòng Đan hôm này có vài điều nói dối, ví dụ như là đề bạt cô chẳng hạn.

nếu cô ấy thực sự có tính toán muốn bồi dưỡng Meo Meo thành người một nhà thì ngay từ đầu thái độ cũng sẽ không lạnh nhạt như vậy, thậm chí không muốn nói là lạnh lẽo.

Nghĩ là, đối phương hẳn là thời điểm nói chuyện với Mèo mới đột nhiên như suy nghĩ kỹ cái gì đó, xong lúc này mới làm ra lộ ra ý mượn sức Meo Meo. Cũng mới có thể giải thích lý do tại sao cô ấy lời nói và hành động không nhất quán, cực kì mâu thuẫn.

Tống Quất run run, cô cảm giác sau lưng mình có chút lạnh run.

Meo meo meo, chỉ trong mấy chục giây thời gian ngắn ngủi, người phụ nữ này liền tạo ra một cái lưới lớn, muốn đem mèo tự chui vào!

Meo Meo thông minh như vậy, sẽ không mắc mưu đâu!

Trưởng phòng Đan thấy Tống Quất ngây ngốc, bộ dạng kinh ngạc đến mức đã sớm quên mất mình đang ở đâu rồi.

Cô ấy ở trong lòng cười nhạo một tiếng, trên mặt lại lộ ra tươi cười cực kì thân thiết, ngữ khí phá lệ dịu dàng.

"Tiểu Tống? Cô hiểu rõ lời tôi nói không? Hay không thì trở về suy xét kỹ lại một chút? Hoặc là cô có ý kiến gì thì cứ việc nói ra."

Trưởng phòng Đan nghĩ thầm, cô đưa ra yêu cầu càng cao, càng quá đáng thì càng tốt.

Kết quả Tống Quất lại nói một câu: "Hết thảy tôi đều nghe theo ý kiến của công ty."

Trong lòng cô đã sớm để phòng bị với trưởng phòng Đan, cho nên không dám nói nhiều thêm lời nào, sợ mình không cẩn thận dẫm phải hố.

Trưởng phòng Đan có chút tiêc nuối, nhưng vẫn như cũ cười gật đầu: "Như vậy là định rồi nhé! hôm nay tôi sẽ để chuyển đơn vị công tác của cô sang bộ phận hành chính tổng hợp."

Ngụ ý ám chỉ Tống Quất, cô ấy cũng là một người lãnh đạo trực tiếp của Tống Quất, mà Tống Quất chẳng qua là tiểu lâu la được điều đến phục vụ bên cạnh tổng tài mà thôi.

Tống Quất làm bộ chính mình nghe không hiểu lời ám chỉ của trưởng phòng Đan, mỉm cười cảm kích: "Cảm tạ trưởng phòng lo lắng, làm phiền cô rồi."

Trưởng phòng Đan lại cho rằng cô nghe hiểu ý của mình, nên lộ ra một nụ cười "thiện ý".

"Không phiền toái, cũng là tiện tay thôi. A, phải rồi, 8h sáng thứ hai cô đến văn phòng của tôi, tôi dẫn cô tới văn phòng Cao tổng."

Tống Quất nghiêm túc gật đầu, thời điểm đáp ứng âm thanh có chút run, tuy rằng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh nhưng kỳ thực trái tim nhỏ đã sớm kích động đến muốn nhảy ra khỏi l*иg ngực rồi!

Thư ký cấp tập đoàn!

Đãi ngộ tiền lương cấp 13!

Tiền lương hàng năm của cô phải tăng mười mấy lần, aaaaaaa——

Quá đã, quá đã, quá đã! Mèo cam, ngươi phát tài rồi!

--------------------------------------------------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Mèo cam béo: Thỉnh gọi ta là mèo chiêu tài! Xoa xoa một cái là có thể nhặt được tiền!

Cao Vũ: Thân là nam chính, chương sau tôi sẽ lên sân khấu, sự hoan hô nhiệt tình của mọi người đâu rồi!