“Cho bọn họ vào đi...”
Một nam tử mặc trường bào màu đen thêu chỉ vàng ngồi nghiêng trên giường, hắn nghiêng người ngồi đó, một tay chống cằm, vẻ mặt hứng thú rã rời, thái giám bên cạnh hắn nửa cong eo, cụp mi rũ mắt, vẻ mặt cung kính đáp vâng một tiếng rồi từ từ lui ra ngoài.
Bên ngoài vang lên một giọng nói nhỏ the thé, một đám người mặc áo kiểu đạo bào cà sa tiến vào trong điện, ai cũng cúi mặt, mắt nhìn xuống đất, mặt mày cung kính.
Sau khi tiến vào trong điện, những người này cúi đầu quỳ lạy, Hạ Chương thấy không thú vị phất tay, tiểu thái giám bên người hắn lập tức hiểu ý, lớn giọng nói, “Đứng lên ~”
Trình Nhất Thư chậm rãi đứng dậy, cậu khẽ thở phào trong lòng, nội tâm cũng có chút bực bội, nhưng may là còn ổn, qua lần tuyển quốc sư này, cậu sẽ được giải phóng.
Đối với loại chuyện xuyên qua này, đặc biệt còn là xuyên đến cổ đại, Trình Nhất Thư thật sự rất bài xích, nếu thật sự xuyên đến cổ đại thì chẳng thà chết đi còn hơn.
Nhưng người tính không bằng trời tính, cậu thật sự đã xuyên qua, còn xuyên đến cổ đại, vốn dĩ cậu đang đợi chết, nhưng mà, cậu lại trói định một cái hệ thống...
Lúc ấy cậu vốn muốn đồng quy vu tận với cái hệ thống kia, hệ thống lúc đó vốn cũng muốn đình công nằm yên, một người một thống suýt chút nữa đã cùng nhau tay trong tay tự bạo không gian.
Vào lúc một người một thống chuẩn bị tự sát, Trình Nhất Thư nhàm chán trò chuyện với hệ thống Miêu Miêu của mình một chút.
Sau khi hiểu được tình hình, biết được hệ thống tơ hồng này đời trước vốn là hệ thống vai ác, hơn nữa sau khi nó cùng với ký chủ đời trước cùng tự bạo một cái thế giới thì bị ném đến tổ tơ hồng của Nguyệt Lão, hơn nữa còn trói định cậu.
Cậu nghe mà tức đến mức bật cười.
Hơn nữa, theo lời của hệ thống, nó vốn là hệ thống không cần trói định với ký chủ, có thể an an ổn ổn hồn quay về trời, nhưng hệ thống chủ tuyến đã chọn cậu, ném hệ thống nó tới đây, bọn họ mới có thể cùng nhau tay trong tay đi đến một vị diện là thế giới cổ đại.
Trình Nhất Thư tức đến điên lên, cậu lập tức đổi ý, chết cái gì mà chết?
Dù cậu có muốn chết, cậu cũng phải nghĩ cách khiến hệ thống chủ tuyến ăn quả đắng!
Cậu nhìn hệ thống Miêu Miêu bên cạnh mình đã giận thành heo, nếu làm nổ một cái vị diện, lại vẫn có thể tiếp tục đến vị diện khác làm nhiệm vụ, vậy chứng minh rằng, cái hệ thống này vừa có năng lực vừa có bối cảnh.
Hơn nữa, dựa theo lời nó nói, quyết định là của ký chủ, hệ thống nó không liên quan, cũng không phải nó khống chế bắt ký chủ làm gì đó, cũng không trừng phạt ký chủ.
Còn trừng phạt hệ thống? Làm gì có chuyện đó!