Trảm Quân Quân biết thiên thạch này, nó có mức phóng xạ rất lớn khiến tất cả sinh vật đều xảy ra đột biến. Cô không chắc liệu đó là tốt hay xấu, nhưng đành từ bỏ việc tiêu diệt con tang thi cấp hai rồi quay về quán rượu.
"Quý khách, ngài đã trở về."
Trảm Quân Quân vừa bước vào quán rượu thì thấy Đỗi Đỗi đang đứng canh cửa. Vì quán rượu đã có khách trọ nên Đỗi Đỗi nhận lệnh chỉ được gọi cô là "quý khách".
Trảm Quân Quân dẫn Đỗi Đỗi vào sân sau, nơi chỉ có cô mới có thể mở được cửa.
"Đỗi Đỗi, có chuyện gì sao?"
Nhìn thấy Đỗi Đỗi, Trảm Quân Quân đoán ngay rằng cậu ta có điều muốn nói.
"Bà chủ, hôm nay quán rượu đã đón hai lượt khách. Hai người mà ngài dẫn về chọn phòng đôi trên tầng ba, còn hai người khác chọn phòng đơn ở tầng hai."
Đỗi Đỗi báo cáo lại tình hình khách trọ hôm nay cho Trảm Quân Quân.
"Đỗi Đỗi, giờ quán rượu đã có khách rồi, cậu làm một bảng nội quy đặt ở quầy lễ tân đi. Khách đến thì cho họ đọc nội quy trước."
"Vâng thưa bà chủ. Nội quy quán rượu gồm những gì?"
"Thứ nhất, không được đánh nhau hay sử dụng dị năng trong quán. Thứ hai, không được lăng mạ nhân viên của quán. Thứ ba, không được lãng phí lương thực, điện nước. Thứ tư, ai không thuê phòng thì không được phép ở lại trong quán. Thứ năm, nếu vi phạm nội quy, quán sẽ tự động thi hành hình phạt. Các quy định khác để tôi nghĩ thêm sau."
Trảm Quân Quân cũng không chắc chắn phải đặt ra những quy định gì, vì đây là lần đầu tiên cô có quyền lớn như vậy để áp đặt lên người khác.
Cô chỉ có thể vừa quản lý vừa học hỏi, gặp vấn đề thì tìm cách giải quyết.
"Đã rõ thưa bà chủ. Hôm nay doanh thu của quán rượu là 624 điểm."
"Nhiều vậy sao?" Trảm Quân Quân nhìn Đỗi Đỗi, cô hơi không thể tin được. Dù có hai phòng trọ và cả tiền ăn thì cũng chỉ khoảng 300 điểm thôi chứ.
Đỗi Đỗi nhìn thấy biểu cảm của Trảm Quân Quân, cậu ta lập tức kể lại câu chuyện phiếm mà Phí Lực và Thuần Lan đã nói ở quầy lễ tân theo một giọng kể đầy hài hước. Điều đó khiến Trảm Quân Quân hiếm khi phải bật cười thành tiếng.
"Có vẻ như Thuần Lan là một người phụ nữ thông minh hiếm có đấy."
Sự cố bất ngờ này đã khiến Trảm Quân Quân phải quay về quán rượu sớm để nghỉ ngơi, đồng thời cũng tạo thêm khó khăn cho Tần Quân Nghiêm và Cổ Mặc Diệp trong việc tìm kiếm An Tử Hàn và Hạ Mộc.
Ám hiệu của Hạ Mộc được khắc bằng đá hoặc tạo ra bằng dị năng, nhưng thường ở trên các tòa nhà hoặc vật thể lớn. Tuy nhiên, do thiên thạch rơi xuống kèm theo bụi lửa khiến nhiều ngôi nhà đã bị biến thành đống đổ nát, cũng có nhiều vật thể đã bị đốt cháy bởi tro lửa.
Trong thời gian ngắn, ngoài quán rượu thì hầu hết các khu vực khác đều chịu thiệt hại ít nhiều.
...
Hứa Mặc Phi nhìn những thứ đang rơi từ bầu trời xuống, cực kì lo lắng rằng ngôi nhà có thể bị hư hại, bởi vì quá trình trị liệu của Tô Thần cho Nhan Ly Hiên vẫn chưa hoàn thành.
Anh nóng lòng vô cùng nhưng lại chẳng thể làm gì được.
"Tô Thần." Trong lúc đang lo lắng đi qua đi lại trước cửa, Hứa Mặc Phi nghe thấy tiếng Nhan Ly Hiên gọi từ trong phòng, anh vội vàng lao vào.
"Ly Hiên, Tô Thần sao rồi?" Hứa Mặc Phi vào phòng, thấy Nhan Ly Hiên vừa tỉnh lại cố gắng đỡ Tô Thần nằm xuống giường.
"Anh, Tô Thần ngất rồi, người cậu ấy nóng lắm." Đây là một trong những lần hiếm hoi Nhan Ly Hiên nói một câu dài như vậy kể từ khi quen biết Tô Thần.
Chỉ có điều lúc này Tô Thần đang cảm thấy đầu óc quay cuồng nên không nghe rõ lắm.
"Tô Thần, Tô Thần, cậu sao rồi?" Hứa Mặc Phi bước tới bên Tô Thần, nhẹ nhàng vỗ vào má y.
Tô Thần lờ mờ nghe thấy tiếng ai đó gọi mình, ai đó đang vỗ vào mặt mình. Y biết đó là Hứa Mặc Phi và Nhan Ly Hiên.
Sợ họ lo lắng, y cố gắng mở miệng nói một câu.