Tầng chín là khu ăn vặt, tiệc đêm, đồ nướng, lẩu và buffet.
Tầng mười là khu vui chơi, giải trí và thư giãn.
Từ tầng mười một trở lên là khu vực nghỉ ngơi, bao gồm phòng tiêu chuẩn, phòng đôi, phòng giường lớn, phòng gia đình, phòng tổng thống, và nhiều loại phòng khác.
Trảm Quân Quân đang mở mục phòng tổng thống để xem thì đột nhiên nghe thấy một tiếng ầm vang lên từ mặt đất, giống như có thứ gì đó rơi từ trên trời xuống.
Cô nhanh chóng cầm lấy máy tính bảng lên rồi bước ra nhìn về phía phát ra âm thanh, đó là ở khu trung tâm của tứ hợp viện. Tại đó, cô thấy một hòn đá cỡ bằng nắm đấm phát ra ánh sáng đỏ rực.
Mặt đất xung quanh hòn đá đỏ lập tức lõm xuống, diện tích rộng cỡ một chảo dầu lớn, đất đai xung quanh cháy đen.
Trảm Quân Quân ngước nhìn lên bầu trời, lúc này vẫn còn vô số hòn đá từ trên cao rơi xuống, có cái to, cái nhỏ, cái rơi gần, cái rơi xa.
Bên ngoài vang lên tiếng ồn ào hỗn loạn của nhiều bước chân. Trảm Quân Quân cũng rất muốn bước ra ngoài xem thử, nhưng cô lại không thể nhấc chân lên được.
Trước khi ngất lịm đi, một suy nghĩ thoáng qua trong đầu cô.
"Đây có phải là thiên thạch rơi xuống không? Mạt thế sắp tới rồi ư? Trời ơi, vừa mới trải qua vụ nổ phòng thí nghiệm thôi mà, giờ lại đến chuyện này sao?"
Khi tỉnh dậy lần nữa, Trảm Quân Quân phát hiện mình đang nằm cạnh cái hố mà hòn đá đỏ đã rơi xuống.
Lúc này hòn đá đã biến mất, cô cũng không thể biết được liệu đó có phải là thiên thạch hay không.
Trảm Quân Quân cảm thấy toàn thân mình không còn chút sức lực nào. Cô cố gắng dựa vào chiếc máy tính bảng để chống đỡ từ từ đứng dậy. Cô nghĩ mình có thể đã bị sốt, bởi vì toàn thân đang nóng bừng.
Sau rất nhiều nỗ lực, cô lê từng bước chân đến bậc thềm dưới mái hiên của gian chính rồi ngồi phịch xuống, không thể trụ nổi nữa.
Chiếc máy tính bảng trong tay cô đã rơi xuống đất khi cô ngã, màn hình bị vỡ khiến vài linh kiện bên trong cũng bị rơi ra ngoài. Trảm Quân Quân nhặt máy lên, vẫy vẫy vài cái, vài mấy linh kiện nhỏ còn lại cũng rơi ra ngoài.
"Có vẻ như tất cả những thứ mang theo từ trước khi xuyên không đến, giờ chỉ còn lại chiếc túi vải này."
Trảm Quân Quân tự chế nhạo bản thân một cách bất đắc dĩ.
"Ký chủ, cô vẫn còn có tôi mà." Một giọng nói máy móc vang lên trong đầu Trảm Quân Quân.
"Ai đó?"
"Chúc mừng ký chủ, tôi là hệ thống được thiết lập để phục vụ cô. Khi thiên thạch rơi xuống, tôi đã phát hiện tình trạng cơ thể cô rất tệ, vì vậy tôi tự động ràng buộc với cô. Cô không thể trách tôi được đâu."
Nghe thấy giọng nói máy móc vang lên lần nữa, Trảm Quân Quân chắc chắn rằng mình không hề nghe nhầm. Giống như trong những cuốn tiểu thuyết mà cô đã từng đọc, cô không chỉ xuyên không mà còn bị ràng buộc với một hệ thống.
Hệ thống sao? Không phải là loại hệ thống buộc phải làm nhiệm vụ, nếu không sẽ bị tiêu diệt chứ? Cô có thể từ chối nó không?
"Đã ràng buộc rồi sao? Có cách nào để hủy ràng buộc không?"
"Ký chủ à, không thể hủy ràng buộc đâu. Cô không thích tôi ở điểm nào sao?"
Trảm Quân Quân rất muốn nói là phải . Cô không thích việc bị ép làm nhiệm vụ, cũng không thích bị áp lực bởi sự trừng phạt. Cô thích sống tự do, không bị gò bó.
"Hệ thống, vậy tôi phải hoàn thành nhiệm vụ gì? Nếu từ chối làm nhiệm vụ, có hình phạt nào không?"
Không thể hủy ràng buộc, Trảm Quân Quân quyết định trước hết phải tìm hiểu mọi thứ. Nếu không ổn, cô thà tự hủy diệt bản thân trước khi bị hệ thống trừng phạt.
Cô đã chấp nhận việc xuyên không rồi.
Nam nhiều, nữ ít, phải cưới nhiều chồng, cô cũng chấp nhận luôn.
Cô mới đến đây, chưa qua nổi một đêm mà thiên thạch đã rơi xuống. Nói về việc này, cô còn không biết liệu đây có phải là khởi đầu của mạt thế hay không, nhưng hiện tại toàn thân cô đang nóng như lửa.