Có Gia Đình Là Tỷ Phú Thì Trải Nghiệm Như Thế Nào?

Chương 8

Tôi dẫn theo mười một người đàn ông đi mua vé xem phim.

Anh chàng cầm vé có nét mặt rất ưa nhìn nên tôi không khỏi liếc nhìn thêm vài cái.

Đạo diễn rạp chiếu phim cố ý hét lên: "Tiểu Lộ, lại đây."

Tiểu Lộ bước tới, lông mày của anh ấy rất giống với Lục Diệc Hàn.

Tôi do dự: “Anh tên gì?”

Anh ấy nói: "Tiểu thư, tôi tên là Lục Tiểu Lộ."

Lục Diệc Hàn: "..."

Tôi lẩm bẩm: “Giống quá! Ngay cả cái tên cũng giống quá…”

Lục Diệc Hàn sắc mặt tái xanh.

Anh số 7 nghiêng đầu: “Có vẻ như gia đình thân yêu của chúng ta sắp có thành viên mới.”

Số 4 hiền lành mỉm cười, móc một viên ngọc lục bảo từ thắt lưng dát vàng của người mẫu nam đưa cho Tiểu Lộ.

"Hảo ca ca, chúng ta huynh đệ đến vội vàng, cũng không mang theo quà gì, đành phải coi đây là quà hội nghị."

Tiểu Lộ có chút khẩn trương, hắn lo lắng cầm lấy viên ngọc lục bảo.

"Cảm ơn."

Nam người mẫu nhìn xuống thắt lưng có đính một viên đá quý đã mất, nghiến răng nghiến lợi nói với Số 4:

"Anh thật cao quý, anh đã lấy những viên ngọc từ thắt lưng của tôi và cho đi!"

Số 4 dang tay: “Không còn cách nào khác, ngọc trai Nam Phi trong giày da của anh Quân không thể lấy ra được phải không?”

Quân thiếu gia lớn tuổi nhất Bắc Kinh: "..."

Anh nhìn xuống viên ngọc trai Nam Phi rực rỡ trên đôi giày da của mình.

Nam sao số 1 vỗ vai Tiểu Lộ: “Nhớ kỹ, từ nay về sau em sẽ là số 12.”

Tiểu Lộ ngoan ngoãn gật đầu: “Được, được.”

Số 4 kéo Tiểu Lộ tới chào Lục Diệc Hàn: “Lại đây, đây là tiền bối Mười Một của cậu, chào anh ấy một tiếng đi.”

Lục Diệc Hàn số 11 đã bị trưởng nhóm Tình Yêu đuổi ra khỏi nhóm chat.

Tiểu Lộ lắp bắp: "Xin chào, tiền bối Thập, Thập Nhất."

Lục Diệc Hàn sắc mặt lạnh lùng, không nói gì.

Tiểu Lộ nhìn chằm chằm vào mặt Lục Diệc Hàn, anh ấy dường như hiểu ra điều gì đó quay sang tôi nói:

"Tiểu thư! Tôi có thể phẫu thuật thẩm mỹ để trông giống đàn anh Mười Một cho cô!"

Tôi rít lên: "Không, không cần! Hãy là chính mình!"

Lục Diệc Hàn gần như tức giận vì lời nói của Tiểu Lộ, anh tức giận đến mức ép Tiểu Lộ vào góc và nhốt anh vào giữa các bức tường.

Toàn thân hắn toát ra một luồng khí lạnh có thể khiến người chết cóng, hắn nghiến răng nghiến lợi nói với Tiểu Lộ:

"Hãy nhớ rằng, dù anh có giống tôi đến đâu, anh cũng sẽ không bao giờ là tôi!"

Tiểu Lộ run giọng nói: "Tiền bối, thực xin lỗi, ngài đừng tức giận..."

Anh run rẩy, giống như một bông hoa nhỏ màu trắng bất lực, yếu đuối và dễ bị tổn thương.

Tôi rất yêu Tiểu Lộ bông hoa nhỏ màu trắng này.

Tôi hét lên: "Dừng lại! Đừng bắt nạt anh ấy!"

Lục Nhất Hàn quay đầu lại, khó tin nhìn tôi, ánh mắt có chút đau lòng.

"Tôi... bắt nạt anh ấy?"

Tôi chính trực nói: "Đúng vậy, chính là anh! Thả anh ấy đi! Đừng bắt nạt anh ấy!"

Lục Diệc Hàn buông tay, phú nhị đại thế hệ thứ hai giàu có nhân cơ hội tiến lên kéo anh đi mua bỏng ngô và Coca.

“Phim sắp bắt đầu rồi, chúng ta đi mua mấy thùng bỏng ngô nhé.”

Tôi đi đến bên cạnh Tiểu Lộ, thấp giọng hỏi: “Anh không sao chứ?”

Tiểu Lộ mừng rỡ, liên tục lắc đầu: "Không sao, tôi không sao."

Anh ta do dự một chút rồi nói: “Anh Mười Một không có ức hϊếp tôi, cô đừng giận anh ấy.”

Trên đời sao có thể có một bông hoa trắng nhỏ nhắn ân cần như vậy!

Tôi vỗ vai anh, hưng phấn nói: "Không sao đâu, tôi đã nhìn thấy hết. Đừng sợ, tôi sẽ ủng hộ anh."

Vừa đi một bước, bóng lưng Lục Diệc Hàn lập tức trở nên sát khí.

Phú nhị đại thế hệ thứ hai giàu có: "Hả? Tại sao bắp rang này lại có màu xanh?"

Thế hệ thứ hai giàu có lắc chiếc cốc màu xanh lá cây trong tay và tự hỏi: "Tại sao chiếc cốc này cũng có màu xanh? Tôi có thể uống được không?"

Lục Diệc Hàn liếc nhìn đống thứ màu xanh lá cây với ánh mắt sát khí.

Ông chủ bán hàng ở bên cạnh đề nghị: " Thưa cậu, đây là bỏng ngô vị mù tạt và coca, là đặc sản của rạp chiếu phim có mùi vị rất ngon, cậu có thể nếm thử."

Phú nhị đại giàu có thế hệ thứ hai nếm thử một miếng rồi nói: “Đẩy mấy chiếc xe đẩy vào rạp chiếu phim đi, vừa ăn vừa xem phim”.

Rạp chiếu phim đã được đặt trước và không còn ai khác ngoài trưởng khoa và Tiểu Lộ.

Tôi đưa mười hai người đàn ông vào rạp xem phim.

Lục Diệc Hàn chen tới ngồi cạnh tôi nhưng bị anh trai số 7 đẩy ra.

Anh số 7 ngây thơ cười nói: “Xin lỗi, chỗ này đã có người ngồi rồi.”

Lục Diệc Hàn bước đi thật xa khi anh đi lấy bỏng ngô.

Tôi có Tiểu Lộ bên trái, anh trai số 7 bên phải, những người đàn ông khác cũng đang ngồi xung quanh tôi.

Lục Diệc Hàn bị ép ngồi ở hàng ghế trước của tôi.

Phim mở đầu.

Tên phim: “Quý bà lớn tuổi nhất và 11 người đàn ông của bà”.