Niềm Hạnh Phúc Của Tổng Giám Đốc Hắc Ám

Chương 26

Chương 28-29
Sáng sớm, tại 1 căn hộ, 1 cô gái bước ra ngoài. Cô ta mặc 1 bộ đồ phông màu đen xám, tai đeo head – phone, chân đi giày thể thao đi ra ngoài.

Chạy đến công viên trước chung cư, cô ta tập 1 vài động tác thể dục, sau đó chạy bộ.

Khi trời bắt đầu sáng hẳn, có 1 chiếc xe màu đen chạy đến, 1 người đàn ông làm động tác mời cô ta lên xe. Cô ta cũng nhanh bước lên rồi đi thẳng.

Chiếc xe màu đen dừng lại trước khách sạn lớn của thành phố. Người phụ nữ đi thẳng lên trên, mở cửa phòng VIP và bước vào. Trước mặt cô ta, là 1 người đàn ông dáng người cao lớn, lưng để lộ ra hình xăm chim ưng đen, phần dưới quấn 1 chiếc khăn tắm lớn. Hắn thấy cô, mặt cười tà tứ, lên tiếng:

-Cô về nước cũng đã lâu, sao không liên lạc với tôi?

-Anh Vinh, tôi cũng mới về! – cô gái kìm nén giọng sợ hãi, nói.

-Dương Linh! Cô định lừa ai vậy? Có cần tôi cho người xem lại không? – Cao Vinh trầm giọng.

-Không cần! Anh Vinh tôi xin lỗi, nhưng do tôi quá bận nên không kịp liên lạc cho anh. – Dương Linh cúi đầu.

-Bận ! Tìm đàn ông sao? – Cao Vinh cười lớn , đứng dậy đi thẳng đến chỗ của Dương Linh – Tôi chưa thỏa mãn cô? Hay là cô thiếu tiền?

Vừa nói, hắn dùng ánh mắt da^ʍ tục như xuyên qua lớp quần áo của Dương Linh. Sợ hãi cũng thấu hiểu ánh mắt của Cao Vinh, Dương Linh quấn vào hắn, xoa xoa trước ngực, nhẹ nhàng nói:

-Anh Vinh! Tôi không hề có ý đó!

-Vậy ý cô là sao? Chẳng phải mấy ngày trước, cô còn đi theo Tổng Giám Đốc của Trần Thị sao? – hắn nheo mắt cực kỳ nguy hiểm.

-Sao anh biết? Anh theo dõi tôi? – Dương Linh lùi ra sau.

Cao Vinh biết được, nhanh tay kéo Dương Linh lại, hất cô ta ngả thẳng lên chiếc ghế sofa phía sau, rồi nhanh như báo đè lên trên. Hắn thở từng hơi vào cô, mắt nheo lại, nhìn chăm chú cô, hai tay cố định cô trên đỉnh đầu.

-Cô là người đàn bà của Cao Vinh này! Đừng hòng mà trốn!

-Ưm….ưm…buông……

Mọi lời nói của Dương Linh lúc này chẳng còn ý nghĩa. Cô buông xuôi, để mặc người đàn ông này, muốn làm gì thì làm. Quen hắn từ năm 16 tuổi, đã hơn 12 năm, cô quá hiểu rằng hắn là người đàn ông cực kì da^ʍ tục, khát máu. Không vừa lòng hắn, cô chỉ có nước nhắm mắt rời bỏ thế giới này.

-A…..aaaa..- Dương Linh bị vật nam tính của Cao Vinh đi thẳng vào, hét lên đau đớn.

-Haha! Chắc cô cũng lâu rồi không đυ.ng vào đàn ông! Khít thế này cơ mà, cảm giác thật sảng khoái.- hắn cất tiếng da^ʍ tục nói, rên đứt quãng đầy sung sướиɠ.

-Ưm….aaaaa….ưm…- cô cất giọng rêи ɾỉ.

-Haha cô sướиɠ không? Của tôi có cho cô cảm giác dục tiên dục tử hay không? – Vừa nói, hắn đâm mạnh vào sâu bên trong.

-Ưʍ..Sướиɠ….Sướиɠ lắm! Anh…Vinh – giọng cô trở nên da^ʍ tục hơn.

-Haha lâu rồi tôi không có cảm giác như thế này! Chân chân thật thật biết bao nhiêu! So với ra những người con gái khác thì cảm giác này, haha tôi thích – Nói xong, hắn lật người Dương Linh, đi vào từ phía sau.

Trong căn phòng, người đàn ông với múi cơ săn chắc đang luật động trong thân thể người đàn bà. Hắn thay đổi mọi tư thế, dùng tay đánh mạnh lên người của người đàn bà, để lại dấu tay đỏ ửng trên người cô ta rồi cười lớn. Cứ như vậy, cho tới khi hắn gầm lên 1 tiếng, đè lên người phụ nữ, thở 1 lát lại tiếp tục. Chiến đấu…chiến đấu…không biết thời gian bên ngoài!

Lúc tỉnh dậy, Dương Linh thấy mình nằm trên sàn, nằm trên 1 chiếc thảm lông màu trắng. Cả người cô, đầy những dấu tay, đầy những vết nhớt trắng nhầy nhụa. Hắn, Cao Vinh thì nằm trên giường, quấn khăn lông ngủ tiếp. Cô ráng nhịn đau mà rên lên, đứng dậy lết vào phòng tắm. Soi lên tấm gương lớn, người cô cực kì thảm thương. Pha chút nước tắm ấm, cô bước vào ngâm mình, xoa dịu cơn đau, xóa sạch dấu hôn và những vết dơ.

Nằm trầm mình trong phòng tắm, cô nhớ lại mọi thứ. Từ lúc 16 tuổi, cô là 1 nữ sinh được nhiều bạn trai để ý, cũng có rất nhiều bạn. Nhà cô cũng khá giả, cô như công chúa sống trong chăn ấm nệm êm, nhưng mà cô luôn bị anh của Cao Hân Hân, chính là Cao Vinh để ý.

Sau đó gia đình cô phá sản, cô trở nên nghèo đói. Ba tự tử, mẹ cũng đi theo sau, để lại 1 mình cô bơ vơ. Chỉ có Hân Hân lúc nào cũng giúp đỡ cô, cho cô ở cùng. Có lần, Hân Hân dẫn cô về nhà ở, vì chờ cô ấy, cô đi dạo xung quanh, lạc tới 1 căn phòng có cánh cửa đen ở lầu 3. Vì cánh cửa khép hờ, cô liếc mắt vào trong, thấy có 2 người đang ôm nhau lăn lộn dưới sàn. Người đàn ông này chính là anh trai của Cao Hân Hân, cô biết; nhưng người phụ nữ kia là ai? Cô nhìn kĩ hơn nữa, thì thấy ngay đôi gò bồng trắng sữa nõn nà, ở giữa là nhụy hồng đang đong đưa. Người đàn ông từ phía sau, mồ hôi nhễ nhai, dùng tay đánh vào mông người phụ nữ, rồi cứ vậy đưa vật nam tính ra vào. Sau đó thấy người phụ nữ hét lên, mặt sung sướиɠ, đưa miệng đón lấy mọi thứ từ vật nam tính kia.

Vì đã 16 tuổi, cũng học qua giáo dục giới tính vị thành niên, cô lờ mờ hiểu được họ đang làm gì. Định quay người thì thấy vật nam tính kia đang bành trướng, trái tim cô đập nhanh, mặt đỏ hồng. Chưa kịp bước đi, cô đã bị 2 vệ sĩ chặn lại, hất thẳng vào trong. Sau đó, Cao Vinh còn hôn cô, lột hết quần áo, di chuyển cái lưỡi khắp thân thể, mang lửa nóng bừng bừng. Hắn bắt cô uống 1 ly nước, sau này cô mời biết trong đó có pha thuốc kí©ɧ ɖụ©, rồi trói cô lại, tiếp tục “ làm việc” với cô gái kia! Hắn bày đủ mọi tư thế, làm người phụ nữ kia quằn quại dưới thân hắn, rồi cứ vậy bắn ra tất cả trên người cô ta, cho tới khi cô ta hết sức, gục xuống sàn nhà, rồi bị 2 vệ sĩ kia đưa đi.

Trong khi đó, cô bị cột ở cửa sổ, lại bị uống thuốc kí©ɧ ɖụ©, nên người cô bị mất kiểm soát. Ban đầu cô nóng bức, khó chịu, nơi tư mật ướŧ áŧ. Sau đó, người cô ngứa ngáy, mỗi lúc 1 khó chịu hơn, càng nhìn cảnh kí©ɧ ŧìиɧ kia, nơi đó càng ướŧ áŧ, thậm chí nhiều đến mức cô có thể cảm nhận được ở dưới chân.

Hắn nude đi lại chỗ cô, vuốt ve trước ngực, nhìn cô như báo đêm phát hiện con mồi. Hắn hôn lên cổ, lên tai, khắp mặt cô, rồi đi xuống trước ngực, giựt phăng cái áo đồng phục của cô, làm cô hét lên. Sau đó còn dùng miệng, trêu đùa 2 nhụy hoa của cô. Một tay còn lại, hắn di chuyển xuống bên dưới, luồn vào bên trong vuốt ve, rồi đưa lên ngửi ngửi, cười lớn:

-Haha cô bé đã nhiều như thế này rồi sao?

-Xin….anh…tha..cho..tôi! – Giọng cô van xin yếu ớt, nghe lại có chút thèm muốn.

-Vậy sao? Vậy tôi thả em!

Vừa dứt lời, hắn cởi dây trói nhưng vẫn ôm cô thật chặt, tay vẫn không ngừng chu du khắp người cô:

-Aaaa…ưm… - cô tiếp tục rêи ɾỉ.

-Thật ngon! Mùi vị gái tuổi thành niên thật thơm, thật ngọt. – hắn da^ʍ tà lên tiếng, vẫn cướp lấy mật ngọt từ trên người cô thật mạnh bạo, gây ra những tiếng động da^ʍ tà.

-Aaaa..ưm…nóng…khó chịu! – cô rêи ɾỉ.

-Chờ 1 lát cô bé! Tôi sẽ cho em! Đừng vội!

Miệng nói đừng vội nhưng hắn đè cô ra sàn nhà, nhanh tay kéo váy của cô xuống. Chiếc quần màu hồng nhạt, ẩn hiện lớp lông tơ ở mu, kí©ɧ ŧɧí©ɧ vật nam tính của hắn. Hắn kéo đũng sang 1 bên, đưa tay vuốt ve nơi tư mật của cô. Càng như vậy, Dương Linh càng khó chịu, cong người lên. Chỉ chờ có vậy, hắn đưa lưỡi, khống chế phần bên dưới.

Còn non nớt, cô đã chịu không nổi mọi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, van xin hắn:

-Em khó chịu…xin anh…em …khó..chịu

-Được! Được! Tôi sẽ không phụ lòng em, cô bé!

Rồi hắn kéo qυầи иᏂỏ xuống, đưa vật nam tính bành trướng xuống khe nhỏ bé, vuốt ve 1 chút rồi đưa thẳng vào bên trong. Hàng rào mỏng manh đã mất, những giọt máu hồng cứ thế tuôn ra cùng chất dịch. Hắn không kiềm chế, không thương tiếc ra vào. Cứ như vậy, cô từ đau chuyển sang dục tiên dục tử, ôm lấy thân hắn, hứng trọn vật nam tính to lớn gấp mấy lần so với nơi tư mật của cô. Càng va chạm, cả cô và hắn đều hét lên. Rồi hắn giật giật, bắn mọi thứ vào bên trong cô.

Cứ như vậy, từ chiều cho đến đêm, hắn ra ra vào vào trong người cô không biết bao nhiêu lần. Cô ngất đi nhưng hắn vẫn tiếp tục, chỉ biết khi tỉnh dậy, trên người và cả bên trong cô đều nhầy nhụa cái thứ của hắn..

Trí nhớ cứ nhứ vậy, tái diễn suốt 2 năm ròng, cô ở dưới thân hắn. Không biết hắn vui hay buồn, hắn có như thế nào thì hắn cũng chẳng có mấy giây là thương tiếc. Mặc dù hắn cho cô tiền, cho cô học hành nhưng khi hắn muốn, cô phải chạy đến ngay, ở dưới thân hắn mà mua vui. Cô cứ nghĩ mình sẽ như vậy cô đến chết, thì có 1 lần, cô gặp được 1 người đàn ông. Hắn ưu tú, hắn đẹp trai tuy lạnh lùng nhưng cũng khí phách, hút lấy trái tim cô. Từ đó cô nằm dưới thân Cao Vinh mà tưởng tượng rằng, mình được người đàn ông đó sủng hạnh. Tuy là mơ ước nhưng cô cũng cảm thấy vui và hạnh phúc.

Sau này Cao Vinh gặp nạn chạy trốn, bỏ cô lại. Cô được tự do! Mọi khoản tiền hắn cấp khá nhiều, vậy nên cô tằn tiện tiêu xài. Một lần, cô đi làm về, thấy một người đàn ông đang hôn mê nằm gần khu nhà, cô chạy lại thì phát hiện chính là người mà cô ngày đêm mong nhớ. Dùng sức chín trâu hai hổ, đưa hắn về giấu trong phòng, băng bó cho hắn. Cô chăm sóc cho hắn cả đêm và mấy ngày sau đó. Khi hắn được cấp dưới đón đi, cô được hắn đưa cho số điện thoại, từ đó hắn liên lạc với cô.

Người này chính là Trần Minh Diệp. Mặc dù cô chỉ biết hắn tên Diệp nhưng mà cô dần thường xuyên liên lạc với hắn. Sau đó hắn với cô có những cử chỉ thân mật, thậm chí sắp đi tới tìиɧ ɖu͙©. Sợ hắn biết cô không còn trong trắng, cô cản lại, viện cớ mệt mỏi. Hắn cũng im lặng, rồi đi. Sau đó có 1 lần, hắn say, đi đến chỗ cô. Trong lúc say hắn đè cô, ôm hôn cô, rồi gục ngủ.

Vì yêu thương hắn, cho đây là cơ hội tốt, cô cởi hết quần áo hai người, cắt lấy ít máu rồi vuốt ve lên vật nam tính của hắn, nơi đùi cô và cả nệm rồi ôm hắn ngủ. Sáng tỉnh dậy, hắn xin lỗi cô rồi đi. Sau này, hắn và cô cũng dần quan hệ qua lại, cô yêu thương hắn, hạnh phúc đón nhận mọi thứ của hắn. Còn hắn, mặc dù có nói nhiều với cô hơn lúc mới gặp, nhưng vẫn không thể hiện gì! Và cô luôn chờ!

Chỉ không biết tại sao sau đó, hắn cho người chuyển tới cô 1 tấm séc với số tiền lớn, nói cho cô sang Mỹ định cư học tập. Cô cứ nghĩ hắn muốn cô hoàn hảo, học tập tốt về giúp đỡ hắn, hắn sẽ nhớ cô và sang thăm cô.

Nhưng chờ, cô mòn mỏi chờ, thậm chí cô tính về nước nhưng không hiểu tại sao không bao giờ cô hoàn thành thủ tục được. Quanh đi quẩn lại gần 10 nam trời, cô dường như quên mất hình dáng người cô yêu như thế nào. May mắn thay hơn 2 tháng trước, cô nhờ 1 người quen làm được thủ tục, lên máy bay về nước tìm anh.

Chỉ là cảnh vật thay đổi, cô không biết làm sao mà tìm! May mắn thay, cô nhìn thấy hắn! Mặc dù không thể biết hắn là ai, không kịp xuất hiện trước mặt hắn, không biết người phụ nữ đi cùng hắn là ai nhưng cô tin, hắn sẽ là của cô.

Nhắm mắt định thần, cô nghĩ về mọi thứ, nước bắt đầu nguội dần, cô đứng lên, quấn khăn long rồi bước ra ngoài. Trời cũng xẩm tối, cô mặc lại đồ, bước ra bên ngoài. Gật đầu với vệ sĩ, cô bấm thang máy đi thẳng. Không biết, khi nào cô mới thoát khỏi người đàn ông này!

- Siro -