Xuyên Thành Ngốc Vương Phi? Ta Dựa Y Thuật Kinh Diễm

Chương 19

Sinh thần của Tằng lão thái gia phủ Trấn Quốc Công cuối cùng đã đến.

A Cửu từ sáng sớm đến xin lệnh Cẩm Vương: “Phủ Trấn Quốc Công đã gửi thiệp mời mừng sinh thần Tằng tiên sinh.”

"Chủ nhân, ta đã chuẩn bị sẵn một ít lễ vật, nhưng không biết người cùng Vương phi sẽ sắp xếp như thế nào?"

Nếu là yến tiệc gia đình của các Vương Công đại thần, Cẩm vương chắc chắn sẽ không tham gia náo nhiệt.

Nhưng lần này thì khác, Tằng lão thái gia cùng cẩm vương phi là máu mủ ruột thịt, cẩm vương là cháu rể, nếu là không đi, thật sự rất khó coi.

Cẩm vương tự nhiên cũng suy xét tới điểm này, nhưng tưởng tượng đi cùng kẻ ngốc dự tiệc liền cảm thấy đau đầu.

“A Cửu, có cách nào làm tên ngốc đó đột nhiên lên cơn co giật không?”

Hắn cười ranh mãnh, trông khá tự tin.

"Chủ nhân, theo quan sát của ta, Vương phi là người ham ăn, chỉ cần có đồ ăn, nàng sẽ ngoan ngoãn ngồi đó, im lặng ăn, đảm bảo sẽ không gây phiền toái cho ngài."

Cẩm Vương trừng mắt nhìn A Cửu: “Gia ngươi là loại người sợ phiền phức sao?”

A Cửu ho dữ dội...

Gia, ngài có sợ phiền hay không đều lộ rõ trên mặt.

Giờ thìn, A Cửu đã chuẩn bị sẵn xe ngựa.

Cẩm Vương đi ra, nhìn thấy Khinh Vũ cùng Vân Liễu đứng ở hai bên xe ngựa, đoán ra tên ngốc đã ngồi ở bên trong.

Hắn lập tức nghiêm mặt mắng A Cửu: “Sao chỉ chuẩn bị một chiếc xe ngựa?”

A Cửu cúi đầu, cẩn thận giải thích, “Gia nhiều năm đánh giặc bên ngoài, xe ngựa trong phủ phần lớn đã hư hỏng. Hiện tại thật vất vả mới tìm được một chiếc xe tốt, gia ngài liền tạm thời ủy khuất một chút.”

Cẩm Vương nhìn cỗ xe mới toanh, rồi nhìn A Cửu đang run rẩy.

"Gia ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?"

A Cửu ngẩng đầu lên: "A! Gia năm nay hai mươi bốn tuổi."

Cẩm Vương mặt không biểu cảm nói: “Ồ, tiên hoàng mười tám tuổi đã có người thừa kế, phụ hoàng mới mười sáu tuổi đã lên chức phụ thân, tính ra ta đã chậm hơn bọn họ nhiều năm. A Cửu, ngươi nghĩ chúng ta nên làm thế nào?”

A Cửu nhắm hai mắt, không sợ chết mà nói, “Cho nên gia, ngài hẳn là cùng vương phi viên phòng. Vương phi tuy rằng là ngốc tử, nhưng gia, tắt đèn kỳ thật đều giống nhau.”

"Vậy cho nên ngươi đã cố tình chuẩn bị một chiếc xe ngựa để ta có thể đi cùng tên ngốc này? Đúng không?"

A Cửu quỳ trên mặt đất, "gia tha thứ cho ta, tiểu nhân đáng chết, tiểu nhân chỉ là lo lắng cho người..."

Nhìn bề ngoài, các thế lực có vẻ gió êm sóng lặng nhưng trên thực tế, sóng ngầm đang dâng trào và càng ngày càng nghiêm trọng.

A Cửu lo lắng Cẩm Vương không có ý định đoạt ngai vàng, nhưng lại có người sẽ ra tay với hắn...

Cẩm vương nhìn A Cửu, hắn làm sao không hiểu ý của A Cửu.

Hắn đã trải qua cửu tử nhất sinh, A Cửu lo lắng nếu hắn chết trẻ sẽ không có con nói dõi và bị buộc tội bất hiếu.

A Cửu muốn nắm lấy cơ hội để hắn cùng với kẻ ngốc phát triển mối quan hệ, Chỉ là, muốn hắn cùng kẻ ngốc viên phòng, hắn làm không được.

Cẩm Vương tức giận nhảy lên xe ngựa, A Cửu vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm.

Lần này mạo hiểm, đáng giá.

Xe ngựa rộng rãi, có hai hàng ghế.

Cẩm Vương ngồi đối diện Phượng Tố Noãn lạnh lùng nhìn cô.

Nhưng hắn cảm thấy hơi ngạc nhiên...

Hôm nay, Phượng Tố Noãn mặc một chiếc váy lụa màu vàng, làn váy và trên cổ tay áo được thêu những nụ hoa ngọc lan, bằng những sợi chỉ bạc, làm nổi bật vẻ đẹp và thân hình nhỏ nhắn của cô

Đồ trang sức cực kỳ đơn giản, tóc dài như thác nước buông xuống đến thắt lưng, Đỉnh đầu được búi thành một búi tóc đơn giản tinh tế với một chiếc trâm hình con bướm ngọc trai được cắm nghiêng ở một góc, làm nổi bật khuôn mặt to bằng lòng bàn tay.

Dưới hàng lông mày như sương, đôi mắt sáng lấp lánh, thông minh và dễ thương.

Khinh Vũ thực sự chu đáo trong việc chọn quần áo cho cô.

Phượng Tố Noãn có chút khó chịu trước ánh mắt sáng quắc của Cẩm vương, nên cô chỉ nhắm mắt nghỉ ngơi.

"Ngốc tử, nghe cho kỹ. Hôm nay trở về nhà, đừng có vênh váo đắc ý, đừng rời khỏi tầm mắt của ta. Bằng không, ta cũng không có cách nào cam đoan ngươi có thể sống đến ngày mai."

Cẩm Vương mặc kệ nàng có hiểu hay không, nhưng hắn cảm thấy cảnh cáo vài câu sẽ khiến mình yên tâm hơn.

Phượng Tố Noãn không mở mắt, nhưng một dòng nước ấm chạy qua tim cô.

Tên nam nhân này tuy xuất thân trong hoàng tộc nhưng đối với một kẻ ngốc cũng như thế tiết mạng, hắn là một quân tử cao thượng.