An Nhan thật sự không biết bản thân đã cho Thẩm Lâm cái ảo giác gì,dẫn tới viên hắn cảm thấy rồi cái ý tưởng kia mới ký hợp đồng với hắn. Nhưng sự thật là , nghĩ thi cũng không có.
Bị câu nói nghiêm túc của Thẩm Lâm làm cho nghẹn một chút, An Nhan quyết định từ bỏ cùng hắn thảo luận vấn đề này. Dù sao hợp đồng cũng đã ký xong, không còn chuyện gì để nói.
Vốn tưởng rằng chuyện này cứ như vậy qua đi kết quả vừa ngẩng đầu liền thấy rất nhiều người đang đứng tụ tập ở cửa. Thấy An Nhan nhìn về phía này, mọi người ánh mắt đồng loạt né tránh, có người giả vờ bưng ly nước làm bộ như vừa đi ngang qua có người đứng tai chỗ đảo mắt xấu hổ không thôi…
Một đám đến, sau lại một đám rời đi. Câu chuyện truyền tới truyền lui, thế nhưng lại thành An Nhan bao dưỡng chim hoàng Yến Thẩm Lâm. Kim chủ An Nhan vì để hắn xuất đạo, liền không tiếc đập tiền, thành lập công ty giải trí, chiêu mộ rất nhiều người đại diện tài giỏi về dây nhằm nâng đỡ hắn.
Những người khác đều tỏ vẻ hâm mộ không thôi, nhưng trước mặt An Nhan cũng không dám nói cái gì. Chuyện riêng của sếp, những nghệ sĩ nhỏ bé như bọn họ không có tư cách để nói. Nguyên nhân cũng vì như vậy, An Nhan vô tình mang cái danh kim chủ, mà bản thân cô không hề hay biết.
Giải trí Tinh Quang của An Nhan dần dần cũng được ổ sung đủ người, chậm rãi đi vào quỹ đạo. Cô cũng vội vàng đi kéo tài nguyên, học để trở thành một giám đốc tài năng, thường xuyên bận đệ tối tăm mặt mũi.
Trong thời gian An Nhan khởi nghiệp, Cố Thanh Dịch cũng vào cố thị hỗ trợ. Nhưng hắn không đi từ dưới lên, mà trực tiếp tiếp quản vị trí tổng giám đốc.
Một người trẻ tuổi vừa tốt nghiệp đại học, không cần tốn nhiều sức liền lên được vị trí như vậy, những cổ đông khác đều bằng mặt mà không bằng lòng. Cho nên thường xuyên ngáng chân, tạo raw một số sự tình nhỏ để gây khó dễ cho Cố Thanh Dịch.
Cố Thanh Dịch dù sao cũng mang một vầng hào quang nam chính, vẫn là có chút thủ đoạn. Âm hiểu chiến thuật “đanh một gậy, thưởng một viên kẹo” cũng thu phục tốt những người chống đối này, ở công ty cuối cùng cũng có được một vị trí.
Khoảng thời gian rảnh rỗi này, hắn đột nhiên phát giác ra đã rất lâu không nhìn thấy An Nhan. Tuy không có cảm tình gì, nhưng lại có chút không quen.
Hắn cùng An Nhan là bạn đại học, nhưng khác ngành. Trong một lần tham gia hoạt động của tường, An Nhan nhìn thấy hắn liền nhất kiến chung tình, từ đây bắt đầu con đường theo đuổi người trong mộng. Hắn chơi bóng rổ, cô đưa nước; hắn chê đồ ăn sáng ở trường khó nuốt, cô liền chuẩn bị bữa sáng cho hắn, dặn dò hắn nhớ ăn uống đầy đủ…
Cố Thanh Dịch một mặt chán ghét An Nhan, nhưng mặt khác lại âm thầm đắc ý. An Nhan lớn lên xinh đẹp, dáng người cực tốt, nhiều năm liên tiếp được bầu làm hoa khôi, không thiếu nam sinh si mê theo đuổi. Nhưng cố tình lại thích Cố Thanh Dịch, mặt dày theo đuổi hắn,làm cho lòng hư vinh của hắn được phóng đến cực đại.
Ngày tốt nghiệp,An Nhan hướng hắn thổ lộ tình cảm, Cố Thanh Dịch đã sớm biết. Hắn chờ tới thời hắc ấy, hưởng thụ hết tư vị được người ái mộ,lại một chút lưu tình nào hung hăng cự tuyệt cô.
Không nghĩ tới An Nhan thay đổi chủ ý, không chỉ không thổ lộ, còn nguyền rủa Cố thị phá sản. Từ ngày đó, cô thật sự không xuất hiện trước mặt hắn thêm một lần nào nữa, phảng phất bộ dáng đã chết tâm đối với hắn.
Thật đúng là sáng nắng chiều mưa, theo đuổi bốn năm ròng rã nói từ bỏ liền từ bỏ. Cố Thanh Dịch đối với chuyện này bầy tỏ thái độ nghi hoặc không lời giải thích.
Trong thời điểm lòng đấy băn khoăn, người nhà hắn liền báo tin Cố Gia cùng An gia sẽ liên hôn.
Cố thị tuy rằng phát triển rất nhanh, nhưng so với An gia thâm căn cố đế ấn là kém xa. An gia thuộc tầng lớp cao nhất của xã hội, là đỉnh cấp hào môn, bao người xếp hàng muốn trèo mà không được, đương nhiên có thể liên hôn cùng, sẽ giúp Cố gia một bước nhảy vọt lên tầng lớp tư bản cao nhất cua xã hội.
Suy nghĩ của Cố lão gia cùng Cố phu nhân, Cố Thanh Dịch tự nhiên cũng dễ dàng đoán được. Hắn khinh thường mà hừ lạnh một tiến, đói với An Nhan càng thêm chán ghét.
Hắn biết An Nhan sẽ không dễ dàng từ bỏ. Ở cho chắn không lay chuyển được, liền chạy tới trước mặt cha mặt hắn đưa ra điều kiện, mưu toan cùng hắn liên hôn.
Thật sự khó chơi cùng chán ghét.
Cố Thanh Dịch không hề suy nghĩ, trực tiếp vọt tới công ty An Nhan, đối với cô chế nhạo không thôi. Cuối cùng thở ra một ngụm ác khí, ngẩng đầu ưỡn ngực giống như một con gà chọi vừa chiến thắng.
An Nhan chính mình mở công ty giải trí, tuy rằng không có thông báo rầm rộ, nhưng nếu sử dụng hút quan hệ tìm hiểu cũng không khó để biết được.
Nguyên văn tác giả xây dựng An Nhan là một nữ phụ tìm đường chết, những người bạn bên cạnh cô cũng toàn là bộ dáng phú nhi đại lên không nổi mặt bàn. Mà cô đột nhiên thay đổi, không âm ĩ đi theo hắn phá phách, ngay cả số cũng cho vào danh sách đen, An Nhan nghĩ chắc chắn sẽ có ngày hắn tìm tới cửa gây sự. Rốt cuộc cô hiểu ra trong mắt đám người đó, cô chỉ là máy ATM không hơ không kém, tiểu tiền như rác, nên đã sớm cắt đứt quan hệ.
Nhưng không nghĩ tới, người đầu tiên tìm tới lại chính là Cố Thanh Dịch. Tư thế hùng hổ doạ người, vừa nhìn đã biết là không phải chuyện tốt lành gì.
Cô liếc nhìn cửa văn phòng một chút, chỉ thấy đám năm viên đang trưng ra khuôn mặt hóng hớt, chỉ sợ sẽ bỏ sót chi tiết nào đó, An Nhan bất đắc dĩ sờ mũi. Đối với cố Thanh Dịch chán ghét hỏi: “Anh đang ảo tưởng gì nữa vậy?”
Âm thanh khinh miệt cất lên. An Nhan đứng lên, chậm rãi bước tới cửa vô tình mở cửa đón Thẩm lâm đang tiến vào. Sau đó chỉ vào Thẩm Lâm nói: “Cố thiếu nhìn kỹ lại xem,tôi ở công ty tuỳ tiện gọi một người tới cũng có bộ dáng lớn lên đẹp hơn anh gấp 100 lần. Còn nữa, nhà tôi rất nhiều tiền, muốn tìm dạng đàn ông nào mà chẳng được. Tại sao phải tìm một vừa đã nghèo lại cò xấu như anh chứ?”
??? Cố Thanh Dịch không tin vào tai mình. Ai nói hắn vừa xấu lại nghèo? An Nhan hẳn là bị mù đi.
Cố Thanh Dịch trào phúng nghĩ, hắn liền nhìn thấy người đàn ông vừa bị An Nhan kéo vào, bàn tay vừa vặn đặt vào vòng eo nhỏ nhắn, trên mặt lộ ra vẻ uỷ khuất, hướng lỗ taI An Nhan cọ tới cọ lui: “Cô muốn cùng hắn kết hôn?”
Cử chỉ thân mật như vậy, vừa nhìn đã biết là loại quan hệ kia.
Bị khí nóng bên tai thổi đến tê rần cả người, An Nhan trừng mắt nhìn Thẩm Lâm một cái, nhưng trước mặt Cố Thanh Dịch nên không đẩy ra luôn, ngược lại phối hợp nói: “Sao có thể? Nhà tôi có tiền như vậy, kết hôn cùng hắn chẳng phải là giúp đỡ người nghèo hay sao?”
Nghe được thanh âm trong trẻo ấy, Thẩm Lâm cười cười không có một chút thu liễm, đôi tay dặt ở eo ra sức bóp một cái, sung sướиɠ lên tiếng: “Nếu không kết hôn cùng hắn, đổi lại là tôi được không?”
Nghe thấy câu nói đó, Cố Thanh Dịch không thể nhịn nổi nữa bèn mạnh mẽ sập cửa mà đi, bóng dáng lộ ra vẻ tức giận cùng xấu hổ.
“Được ròi, người cũng đã đi, nhấc cái tay của anh ra được rồi chứ?” An Nhan võ lên tay Thẩm lâm một cái, ngữ điệu tuy bình thường nhưng vô cùng nghiêm túc.
Rõ ràng chỉ là vỗ nhẹ mọt cái, nhan Thẩm Lâm trề môi ra thu hồi tay mình lại, còn giả vờ giả vịt thổi thổi trên mu bàn tay mấy cái, như có như không oán trách An Nhan ra tay quá nặng.
“Anh trở về đi, không cần phải diễn nữa, tuần sau sẽ có việc cho anh làm.” Đối diện ánh mắt chỉ trích của Thẩm Lâm, An Nhan hạ tầm mắt xuống, quyết đoán nói sang chuyện khác.
Lúc trước nhìn trúng vẻ ngoài của Thẩm Lâm, cô vui mừng nư nhặt được bảo vật, cũng không nhiều lời dò hỏi nghiệp vụ của hắn, không suy nghĩ lập tức đem người về công ty. Hiện tại đánh tiến hành đánh giá thực lực mới phát hiện, Thẩm Lâm cái gì cũng không biết, chẳng khác gì bộ dáng bình hoa di động. Hát không hát nổi, nhảy nhót thì chân tay không phối hợp, muốn xuất đạo với thân phận thần tượng là chuyện không có mửa năng, dư lạ cũng chỉ còn diễn xuất là chưa có đánh giá qua.
Tuy rằng Thẩm Lâm thề hẹn son sắt là có thể, nhưng An Nhan vẫn cảm thấy có chút không yên tâm, chọn tới chọn lui một cái kịch bản thân Xuân vườn trường, làm cho Thẩm Lâm đảm nhiệm vai nam chính. Ở trong nguyên tác, nam chính là hình tượng lạnh lùng ít nói, nghĩ đến không cần nhiều kỹ thuật diễn xuất.
Huống hồ An Nhan cũng không hy vọng vào một bộ thanh Xuân vườn trường có thể làm Thẩm Lâm mồ bước Lê mây, cô chỉ yêu cầu hắn trước tiên lộ diện trước công chúng, sau đó sẽ dần dần tôi luyện khả năng diễn xuất. Chờ tới lúc ý năng diễn xuất hoàn hảo,liền tìm cho hắn mấy cái kịch bản tốt một chút, lúc đó không lo bạo không được.
An Nhan tính toán tất thảy, không chỉ đối xử với nghệ sĩ mới là Thẩm Lâm, mà với những người cũ cũng bình đẳng như vậy. Tất cả những tài nguyên phim ảnh, đại diện nhãn hàng mà cô ít được, đều sẽ chia đều cho bọn họ lựa chọn.
“Tuần sau tiến tổ, cô sẽ đi cùng tôi sao?” Thẩm Lâm ánh mắt mong chờ, chăm chú nhìn An Nhan.
“Anh tiến tổ đã có trợ lý, tôi đi theo làm gì?” An Nhan hỏi ngược lại. Chưa thấy qua nghệ sĩ nhà ai đóng phim, lão bản còn phải đi theo tháp Tùng đâu.
Thẩm Lâm thất vọng cúi đầu.