Không Làm Nữ Xứng Trong Tiểu Thuyết Ngọt Sủng

Chương 49

Thiếu nữ trước mặt mỉm cười, thuận tay nhặt một cọng tóc dài bị gió thổi bay sau tai, lãnh đạm nói: “Mục Doãn Chi, ta đã cho huynh thời gian rồi.”

Chỉ là huynh đã quên rồi thôi.

Mục Doãn Chi mím chặt môi.

Niên Triều Tịch đã không còn nhìn hắn ta, quay người về phía khán đài, dõng dạc nói: “Hôm nay, đúng lúc mấy vị sơn trưởng đều có mặt tại đây, làm phiền mấy vị làm chứng cho ta, từ nay xóa bỏ hôn ước giữa ta, Niên Triều Tịch với Mục Doãn Chi, từ đây giữa chúng ta không còn quan hệ gì nữa.”

“Không còn quan hệ” từ chính miệng nàng nói ra, Mục Doãn Chi đứng không vững lùi về sau một bước, sau đó thô lỗ ngắt lời nàng, trầm mặc nói: “Niên Triều Tịch, muội có biết muội đang nói gì không? Muội có biết việc hủy bỏ hôn ước có nghĩa là gì không?”

Niên Triều Tịch nhìn qua đó.

Hôn ước này có nghĩa là gì đây, ngay từ lúc ban đầu, nó chỉ có nghĩa là phụ thân muốn tìm cho nàng một người chồng hợp ý mà thôi.

Sau này phụ thân tử trận, cây xanh cao to một đêm ngã xuống, hai cây non chưa trưởng thành chỉ có thể dựa vào nhau để sưởi ấm chống lại gió mưa.

Kể từ đó, hôn ước không chỉ là hôn ước nữa.

Nàng đại diện cho chiến thần, nắm trong tay Khốn Long Uyên, Mục Doãn Chi là người thừa kế đại thành một phương, nguồn tài nguyên linh mạch vô cùng lớn.

Mối hôn sự này càng giống một sự hợp tác.

Chính là những lời vừa nãy hắn ta nói, hủy bỏ hôn ước có nghĩa là gì?

Không đơn giản chỉ là Niên Triều Tịch mất đi một người chồng, còn kéo theo quá nhiều lợi ích không thể tách rời.

Nếu là ngày trước, Niên Triều Tịch sẽ có chút đắn đo.

Nhưng bây giờ, nàng chỉ muốn hôn sự này trở về trạng thái ban đầu, nàng không cần người chồng này nữa, thì hủy bỏ một cách nhanh chóng gọn gàng, chỉ vậy thôi.

Vì thế nàng bình thản nói giọng mà chỉ có Mục Doãn Chi mới nghe thấy nói : “Mục Doãn Chi, chỉ là ta không cần huynh nữa thôi.”

“Chỉ thế thôi, trừ việc này ra, việc khác đều không có ý nghĩa.’’

Lời vừa nói xong, Mục Doãn Chi lùi về sau một bước, cuối cùng vẻ mặt lộ ra chút hoảng sợ.

Niên Triều Tịch di chuyển tầm mắt, bình tĩnh nói: “Hôm nay, có mấy vị sơn trưởng làm chứng ta hủy bỏ hôn ước.”

Mấy vị sơn trưởng trên khán đài nhìn nhau, do dự vài giây, một người trong đó từ tốn nói: “Tiểu thành chủ, giống như những lời thành chủ nói khi nãy, dù gì mối hôn sự này cũng do chiến thần đại nhân định ra, người thật sự nghĩ kỹ rồi sao?”

Niên Triều Tịch ngước mắt lên nhìn, đôi mắt lạnh tanh khiến người ta không dám nhìn thẳng.

Nàng nói nhỏ: “Phụ thân ta định ra hôn sự này, là muốn ta bình an vui vẻ, sống trong hạnh phúc, chứ không phải bó buộc ta. Giờ đây hôn sự này đã trái với mong muốn ban đầu, cho dù phụ thân tại đây, cũng sẽ vì ta mà hủy bỏ hôn ước, mấy vị sơn trưởng đáng lẽ hiểu rõ phụ thân, sao lại phải hỏi ta nữa?”