Phóng Viên Hạ! Đừng Mơ Buông Tha

Chương 3

Đôi môi xa lạ bắt đầu xâm chiếm môi cô, trong khi tay hắn vẫn đang ghì chặt tay cổ tay cô xuống giường, lực mạnh đến mức khiến cô bị đau nhưng chỉ có thể la hét trong vô vọng.

- Bỏ ra, đồ khốn!

Nụ hôn cuồng nhiệt ngăn chặn những tiếng mắng chửi, cuộc đời cô gìn giữ đức hạnh lại để người đàn ông chỉ vừa gặp lần đầu này giày vò. Hắn nút lấy cánh môi mềm, đưa lưỡi vào tận khoang miệng đối phương đánh trọn một vòng khuấy đảo.

Chợt đôi mắt sâu thẳm nhíu lại, hai đầu mày rậm thâu sát vào nhau. Hắn vội đưa tay Ϧóþ chặt lấy hai má cô, người con gái dưới thân hắn bị tác động vật lý đau đớn liền nới lỏng hai hàm răng, hắn hằn giọng:

- ૮ɦếƭ tiệt!

Vị tanh từ trong miệng không ngừng xộc xuống tận cổ họng, cô cắn lưỡi hắn đến chảy cả máu. Hành động kháng cự này của cô thật lý thú, bị khóa chặt hai tay, chân cũng không thể làm gì được nên nảy ra ý này với mong muốn chế ngự hắn sao? E rằng tiếp theo sẽ làm cô thất vọng, càng làm như vậy, tên cầm thú lại càng thấy phấn khích.

- Cô sẽ phải trả giá.

Giọng nói nghiêm nghị, ánh mắt rực sáng rọi thẳng vào tâm trí cô, đối mặt với thần thái của gã đàn ông nguy hiểm, cô thấy mình thật nhỏ bé.

Chất K**h th**h bên trong cơ thể đã dẫn truyền khắp cơ thể, hắn không chịu đựng thêm được nữa, nếu còn cố gắng kéo dài, thiết nghĩ vật bên dưới sẽ nổ tung mất.

Hắn bỏ tay cô ra, vội vã mở cúc quần của người đẹp, cô hốt hoảng liên tục vùng vẫy, đưa tay đánh mạnh vào người hắn, trận chiến Lăn g***ng đầy máu lửa, thật chẳng dễ dàng để hòa nhập.

- Đồ cầm thú mau bỏ ra!

Cô luôn miệng mắng, tuy nhiên hắn vẫn không có ý định từ bỏ. Cơn Dụς ∀ọηg được xúc tác bởi thứ thuốc "kỳ quái" đã lấy mất lý trí của hắn. Nhanh tay tháo gỡ đai lưng của cô, hắn dùng chính chiếc đai ấy trói chặt tay cô lại.

- Biến th", mau dừng lại đi! Khốn nạn!

Lúc này hắn như thể bị điếc, chẳng màn đến những lời chì chiết, mắng mỏ. Chẳng mấy chốc chiếc quần đen trên người cô đã rời khỏi cơ thể, đôi chân thon dài trắng nõn lộ ra ngay trước tầm mắt sói già đói khát.

Bầu иgự¢ lấp ló phía sau phần cổ áo bị xé nham nhở cùng đôi chân thướt tha phơi bày rõ nét như đang mời gọi. Sự thèm thuồng lên đến đỉnh điểm, hắn nhào tới muốn làm thịt con mồi, nhưng ý chí kiên cường không cho phép cô ngục ngã.

Mỹ nhân vội đưa chân đá mạnh vào иgự¢ hắn dù hai tay đang bị trói chặt. Cú đá tấn công bất ngờ khiến hắn bị đau, cơ thể bất giác ngã nhào xuống giường ngay bên cạnh cô.1

Người con gái mạnh mẽ dùng hết sức ngồi bật dậy, nhanh chân bước xuống giường, dù có hơi loạng choạng nhưng rồi vẫn gắng gượng chạy đi. Sự phản kháng yếu ớt của cô khiến tên cầm thú đang thèm thuồng sự hòa nhập thể xác phải nhoẻn miệng cười.

Một chút nữa thôi, chỉ hai ba bước chân nữa là chạm đến tay nắm cửa.

- Bỏ ra!

Hắn đã lấy lại thế chủ động, nhanh như cắt lao đến nắm tay cô kéo lại rồi vác hẳn cô lên vai, тһô Ьạᴏ ném mạnh người con gái mảnh khảnh xuống giường khiến đầu óc cô quay cuồng choáng váng.

Bàn tay to lớn Ϧóþ mạnh lấy иgự¢ cô như một sự trừng phạt, tên thối tha chẳng hề biết thương hoa tiếc ngọc.

Đôi môi lì lợm cắn nhẹ lấy vành tai cô, cảm giác đau đớn khó chịu, hành động của hắn xứng đáng ăn cả trăm cái tát.

- Khốn nạn...

Dù cô có chửi hắn bao nhiêu lần hay thậm tệ ra sau thì cũng chỉ vô ích, thậm chí điều này còn mang tác dụng ngược nhưng cô chưa nhận ra.

Hơi thở nam tính phả vào gáy khiến cô lạnh cả sống lưng:

- Định mặc đồ lót ra khỏi phòng à?

Cô đỏ mặt, ánh mắt mở to trong nỗi bất lực tột cùng. Cả hai vốn dĩ xa lạ, ngay từ lần đầu gặp mặt hắn đã muốn đè cô ra cưỡng đoạt, chẳng những vậy còn hỏi những câu không chút liêm sỉ, tên này thật sự là kẻ khốn.1

Cảm giác ánh mắt đỏ âu của hắn cùng vẻ mặt cau có rất bất thường. Phải chăng hắn đang gặp vấn đề nào đó? Còn nếu hắn thật sự là tên Biến th" muốn ăn thịt cô chỉ đơn thuần vì Dụς ∀ọηg thì tên này hết thuốc chữa rồi, tồi tệ đến thế là cùng.

- Bỏ ra! Anh là đồ cầm thú, dê xồm, Biến th"...1

Cô chưa chửi hết câu thì đã bị hắn cưỡng hôn, mặc kệ vừa rồi cô cắn lưỡi hắn đến chảy máu. Bàn tay luồng lách đến chỗ hiểm hóc, vén nhẹ mảnh vải mong manh để lộ cửa hang đang khép chặt. Cô xấu hổ cùng cực khi bị người đàn ông lạ chạm vào nơi tư mật nhưng lại không thể chống trả, hắn quá khoẻ mạnh.

Trên người hắn hiện tại không có vật cản nào ngoài chiếc áo choàng tắm phủ lên cơ thể rắn chắc.

- Ưʍ...

Cô nhíu mày đau đớn, vật to lớn kia đã đâm thẳng vào cửa hang, ngay lần thâm nhập đầu tiên đã chạm đến nơi sâu thẳng tận cùng. Chất lỏng màu đỏ từ vùng đất cấm rỉ ra, hắn vẫn không chút bận tâm, chỉ muốn tận hưởng thân thể tuyệt mỹ của người con gái đang kiệt quệ chịu trận dưới thân hắn. Có nằm mơ cô cũng không thể tin rằng mình bị đánh mất lần đầu trong tình cảnh quái quăm như thế này.

Đầu óc cô mù mờ đi, *** đau buốt tê dại, sống lưng như muốn đứt gãy thành nhiều mảnh, đau đến khó thở. Còn hắn thì mải mê đắm mình vào cảm giác sung sướиɠ khi được giải tỏ cơn bức bối đã lấn át thân thể, làm mụ mị đầu óc hắn.

- Ưʍ...ưʍ...

Cô gắng sức thốt lên vài tiếng với ý nghĩa van xin, nhưng hắn vẫn điên cuồng ngấu nghiến đôi môi mềm mại mà chẳng chịu buông tha.