Quyển 1 - Chương 2: Lớn hơn bánh bao thịt một chút
Cánh tay Kiều Âu không tự chủ được từ từ đưa lên giữ chặt lấy bả vai của cô. Một bàn tay của anh nhẹ nhàng xoa gương mặt của cô, giữ chặt lấy cằm cô.Cô bé này, có lẽ nhỏ hơn em gái anh khoảng một hai tuổi, nhưng em gái anh lại phì phì trẻ con, cằm cũng mượt mà đầy đặn. Còn cô bé này thì sao, ngoại trừ hai thỏ trắng trước ngực có vẻ mập, sờ vào những nơi khác giống như sờ vào xương vậy, làm sao cô lại có thể gầy như vậy?!
Kiều Âu bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình đang phạm tội, nhưng nhìn cái miệng nhỏ hồng hào của cô, anh vẫn không nhịn được hôn lên.
Đây là lần đầu tiên anh hôn môi một cô gái.
Đơn giản chỉ là dán lên, không hề có động tác gì khác. Dưới ánh đèn thủy tình treo trên trần nhà, bức hình phối hợp hoàn cảnh và tư tưởng giờ phút này, dường như đơn thuần quá mức.
Trong lòng anh cảm thấy may mắn dùm cô.
May mà cô bé này gặp được anh, nếu đổi lại là người đàn ông khác, khẳng định sẽ không chỉ khẽ lướt qua như vậy.
Bản thân Kiều Âu cũng không chú ý, chỉ là một nụ hôn đơn giản mà anh lại nhắm hai mắt lại thâm tình. Vẻ mặt say mê này giống như hôn môi người mình yêu thương nhất.
Đến khi anh ý thức được, thì anh quyến luyến không muốn rời khỏi cánh môi cô, anh lẳng lặng nhìn cô hồi lâu, cảm thấy dường như bản thân không thể dừng lại ở việc hôn lướt qua.
Đôi môi cô có hương thơm mát độc đáo của cỏ xanh, cực kỳ tươi mát, cái miệng nhỏ nhắn thở ra hơi thở nóng hổi, nhẹ phun lên gương mặt anh, anh nheo mắt lại nhìn vào bên trong, mơ hồ có thể thấy được cái lưỡi kiều diễm nhu thuận.
Kiều Âu nuốt một ngụm nước bọt.
Anh vươn người tới gần cô, lần lượt liếʍ các cánh môi, tinh tế khéo léo miêu tả bờ môi của cô.
Dường như cô bé cảm thấy ngứa ngứa, tê tê dại dại, theo bản năng lè lưỡi liếʍ một chút, không vui nhăn mày lại, tiếng “ưm” trong cổ họng, như phát tiết bất mãn.
“Ha ha”.
Kiều Âu nở nụ cười, anh đè lên người cô, bắt đầu xâm chiếm từng ngóc ngách trong miệng cô. Động tác của anh không có kỹ xảo lại có chút trúc trắc, chỉ hôn một lát cánh môi cô đã sưng lên.
Anh nhíu mày, cô bé này cũng non mềm quá đi!
Anh không muốn làm tổn thương đến cô nhưng anh không dừng lại được.
Cánh môi của cô rất mềm, cái lưỡi trơn, trong miệng lại rất thơm, cả người tỏa ra mùi xử nữ non nớt càng làm tâm anh động.
Thậm chí, anh nghĩ một chút mà sợ, nếu hôm nay người cô gặp không phải là anh thì có phải sẽ có một người đàn ông khác đè lên người cô, càng làm chuyện ác liệt hơn với cô?
Nếu đây là lần đầu tiên cô bé bị say rồi đưa tới, ắt sẽ có lần thứ hai, nếu như hôm nay bồi anh, có phải sau này sẽ tiếp tục bồi người khác không?
Kiều Âu vừa hôn cô, vừa cau mày suy tư về chuyện này. Thậm chí anh có một suy nghĩ tà ác, rất muốn biết đây có phải là lần đầu tiên của cô bé này không. Kiều Âu nghĩ đến khả năng trước kia cô từng bị say đưa đến giường người khác, thì cả người đều tức giận, càng nghĩ càng tức.
Anh từ từ nhắm hai mắt, hôn thật lâu, cuối cùng cảm giác như bị quỷ dẫn đường, không biết xuất phát từ suy nghĩ gì, bàn tay to của anh kéo khăn tắm trên eo xuống, cũng kéo tấm ga giường trên người cô xuống.
Làn da của cô thật sự rất mịn màng mềm mại, khiến Kiều Âu quên hết tất cả, cơ bản là không nở để lại bất kỳ ấn ký gì trên người cô.
Cho đến khi cô đỏ mặt nhăn mày, vẻ mặt thống khổ nức nở, Kiều Âu mới rũ mắt liếc một cái về phía giữa hai chân cô, màu đỏ rực rỡ, diêm dúa lẳиɠ ɭơ đến cực điểm. Lúc đó khóe miệng anh cong lên, hôn dọc theo đường cong đẹp đẽ của cô, đặt lên đó vô số những quả dâu tây lớn nhỏ.
Đây là người con gái đầu tiên của anh.
Nếu cô đồng ý, Kiều Âu muốn nói, cô có thể là người duy nhất.
Bữa tối, Kiều Âu gọi người trong khách sạn mang thức ăn lên.
Người của Chu Tuấn cũng không có ý tới quấy rầy anh, đến tám phần là ước gì anh có hứng thú với cô bé này.
Anh đi tắm rửa, cũng ôm cô vào phòng tắm tắm rửa sạch sẽ cho cô, nhìn như có vẻ đang rửa rau củ nhưng động tác thì nhẹ nhàng hơn rất nhiều.
Dưới ánh đèn mập mờ, cơ thể của cô dường như ở tư thế nào đều hoàn mỹ như vậy, Kiều Âu vừa giúp cô tắm vừa nghĩ, cô say không nhẹ, đã lâu như vậy còn chưa tỉnh.
Anh sợ cô đói bụng, bón giúp cô vài miếng cháo thịt, cô nuốt rất ngon lành nhưng vẫn tiếp tục nhắm mắt ngáy khò khò.
Kiều Âu nở nụ cười, cô bé này, sao lại ngủ giống như heo?
Ban đêm anh ôm cô vào giấc ngủ, không nhịn được muốn cô hai lần.
Kiều Âu biết, nếu không phải anh sợ cô mới lần đầu tiên, lại còn quá nhỏ, trong lòng tràn đầy cảm giác tội lỗi thì sợ là bản thân anh sẽ không cố gắng chịu đựng như vậy.
Không phải là anh không có năng lực kia, thật ra anh cũng rất muốn nhưng thật sự không có cách nào làm bảy lần một đêm với người tuổi vị thành niên.
Anh yêu thương cô, không biết vì sao và từ khi nào.
Sau khi kết thúc, anh lại ôm cô đi tắm, lại giúp cô lau khô cơ thể, ôm chặt cô vào lòng.
Trước khi nhắm mắt, Kiều Âu cười nhẹ.
“Này, sao em lại có thể ngủ say như vậy? Em có biết là anh vừa rồi đã “thịt” em hay không?”.
Sáng sớm, tiếng đồng hồ báo thức chói tai khiến Kiều Âu thức giấc.
Kiều Âu cầm lấy di động của mình, sau khi tắt đồng hồ báo thức, nhìn nhìn cô bé trong lòng mình, không kìm lòng được hôn lên trán cô.
Anh đứng dậy, gọi điện thoại để người ta mang quần áo cho anh, lại mua thêm một bộ nữ trang.
Nhưng mà nội y của cô là số bao nhiêu?
Kiều Âu vén ga giường lên nhìn nhìn của cô, vẻ mặt mờ mịt.
Đối với nơi đó của phụ nữ lớn hay nhỏ bao nhiêu, anh không rõ ràng, bởi vì anh cũng không có kinh nghiệm gì.
Do dự một lúc lâu, anh xoa huyệt thái dương, nói với người bên kia di động:
“Đại khái là lớn như bánh bao thịt bán buổi sáng trong căn tin đại đội chúng ta, có lẽ là như vậy”.
Đối phương vừa nghe, ngây ngẩn cả người.
Nhưng rất nhanh quần áo đã được đưa tới.
Kiều Âu nhanh chóng mặc quần áo của mình, tối qua anh không trở về đơn vị, xem ra sáng nay sẽ trễ họp, nếu không trở về trước buổi trưa thì sợ là sẽ không nói được.