Điểm đến của chiếc xe là căn cứ thí nghiệm của Tổ chức Áo đen, nằm ở ngoại ô Tokyo, bề ngoài là một nhà máy hóa chất, nhưng bên dưới lại là căn cứ bí mật mà Tổ chức Áo đen dùng để tiến hành thí nghiệm trên cơ thể người.
Sau khi trải qua quá trình xác minh danh tính phức tạp, ba người cuối cùng cũng vào được phòng thí nghiệm.
Phòng thí nghiệm màu trắng bạc, các nhà khoa học mặc áo blouse trắng đi lại, không gian yên tĩnh đến mức chỉ có thể nghe thấy tiếng máy móc thí nghiệm hoạt động.
Vừa bước vào đây, Miyazaki Ren đã cảm thấy toàn thân khó chịu, vì lý do thí nghiệm, nhiệt độ trong phòng thí nghiệm thấp hơn nhiều so với nhiệt độ phòng bình thường, khiến da gà trên cánh tay cậu nổi lên chi chít.
Mặc dù khứu giác không nhạy bén, nhưng cậu mơ hồ ngửi thấy mùi hóa chất thoang thoảng trong không khí, Miyazaki Ren nhăn mũi khó chịu.
"Ôi~ vật thí nghiệm quý giá của tôi~ tôi chờ cậu lâu lắm rồi." Người đàn ông hói đầu nhất trong số những người mặc áo blouse trắng, vừa nhìn thấy ba người, nói đúng ra là vừa nhìn thấy Miyazaki Ren đã nhiệt tình chào đón. Giọng nói của ông ta trầm ấm, ngọt ngào như được bọc trong mật ong.
"Tch." Miyazaki Ren bực bội lấy lưỡi đẩy nhẹ hàm trên, không muốn để ý đến ông ta.
"Cạch." Là tiếng lên đạn của súng, Gin chĩa súng vào thái dương người đàn ông hói đầu, "Gọi mật danh của cậu ấy - Brandy, tiến sĩ Shiraishi."
"Ôi, Gin à, đừng như vậy chứ." Người đàn ông hói đầu, tức tiến sĩ Shiraishi, giơ hai tay lên làm động tác đầu hàng, "Tôi không có ý gì khác đâu, Brandy ở đây là vị khách quý nhất của tôi đấy."
Gin im lặng, dùng lực mạnh hơn ở tay cầm súng, thái dương của tiến sĩ Shiraishi bị ấn đến đỏ ửng, Gin dùng hành động để thể hiện thái độ của mình.
Là người phụ trách phòng thí nghiệm, tiến sĩ Shiraishi ngang hàng với Gin, ông ta không sợ Gin thực sự nổ súng, nhưng nếu Gin thật sự bực bội mà đánh ông ta một trận, hoặc tìm cớ trì hoãn việc cung cấp vật thí nghiệm cho ông ta thì cũng rất phiền phức.
Vì vậy, ông ta nịnh nọt cười với Miyazaki Ren, "Tôi đảm bảo, sau này sẽ gọi cậu là Brandy, cậu sẽ không trách tôi vì sự thất lễ vừa rồi chứ, Brandy yêu quý của tôi~"
Miyazaki Ren nhe răng ra cười, nở một nụ cười rạng rỡ đáng yêu, "Đương nhiên là tôi không để ý rồi, tiến sĩ hói!"
"Phụt..." Vodka đứng bên cạnh không nhịn được cười thành tiếng, Gin cũng cất súng, khoanh tay đứng sang một bên.
Tiến sĩ Shiraishi không để tâm đến cách gọi tinh nghịch của Miyazaki Ren, ông ta luôn kiên nhẫn và bao dung với những vật thí nghiệm quý giá này.
"Được rồi, Brandy nhỏ bé đáng yêu, hai ngày nay chúng ta có khá nhiều hạng mục thí nghiệm, có một số xét nghiệm máu cần phải nhịn ăn, có thể cậu phải nhịn đói một lúc đấy." Nói xong, tiến sĩ Shiraishi ra hiệu cho trợ lý lấy một loạt ống tiêm ra.
"Miyano, cháu đến đây rút máu đi." Theo lời nói của tiến sĩ Shiraishi, từ trong đám người mặc áo blouse trắng xuất hiện một bé gái mặc trang phục tương tự, cô bé trông khoảng mười một, mười hai tuổi, mái tóc màu nâu trà, gương mặt thanh tú toát lên vẻ lạnh lùng của một nhà nghiên cứu.
"Đây chẳng phải là Shiho sao? Mới đấy mà đã lớn thế này rồi, đã có thể vào phòng thí nghiệm rồi cơ à." Nhìn thấy Miyano Shiho, Miyazaki Ren khá vui.
Cậu tiến vào Tổ chức Áo đen trở thành vật thí nghiệm từ năm 10 tuổi, còn chị em Miyano sau khi bố mẹ qua đời, vẫn luôn được Tổ chức Áo đen giám hộ nuôi dưỡng, đều là trẻ mồ côi được Tổ chức Áo đen nuôi dưỡng, Miyazaki Ren khá thân thiết với chị em Miyano. Sau này vì học nhảy lớp, chuyển nhà nên mới phải chia tay với họ.
"Brandy quen với thiên tài nhỏ của chúng tôi sao? Là người quen thì tốt quá rồi." Tiến sĩ Shiraishi nở nụ cười hiền từ, sau đó quay sang dặn dò, "Nghiên cứu viên Miyano, cháu phải nhẹ tay một chút đấy, Brandy yêu quý của chúng ta rất nhạy cảm với cơn đau."
Miyano Shiho cảm thấy động tác của mình đã đủ nhẹ nhàng rồi, nhưng những đối tượng thí nghiệm trước đây của cô bé đều là chuột bạch hoặc những vật thí nghiệm đã tê liệt đến mức không thể lên tiếng, cô bé không có nhiều kinh nghiệm trong việc đối xử nhẹ nhàng với vật thí nghiệm là con người.
Mà Miyazaki Ren lại rất nhạy cảm với cơn đau, vì vậy, khi cô bé tiêm mũi thứ ba mà lực đạo vẫn không giảm bớt, cậu nhịn không được cau mày.