"Miyazaki! Ren! Sau này tớ mà còn tin tưởng khẩu vị của cậu thì tớ là chó!" Nhớ lại viên kẹo gừng lần trước, Matsuda Jinpei bi phẫn thề thốt.
Bên này mấy người vui đùa ồn ào rất vui vẻ, vậy mà lại có người muốn nhảy ra gây sự chú ý.
"Ai ya, đây không phải là học sinh xuất sắc Furuya sao." Người lên tiếng là một thanh niên gầy gò, ngậm tăm xỉa răng, tên là Koyama Taro, cũng là học sinh của lớp Onizuka.
Furuya Rei không để ý đến hắn, vẫn từ tốn ăn cơm. Cậu đã quen với những lời bàn tán xì xào vì ngoại hình của mình, với kiểu chế giễu của Koyama Taro, cậu không hề bận tâm.
Thấy cậu như vậy, Koyama Taro càng tức giận: "Có vẻ như ngoại hình của Furuya chỉ giúp mày có lợi thế trong bài kiểm tra tiếng Anh, chứ không giúp ích gì cho bài kiểm tra tiếng Nhật nhỉ."
Trong kỳ thi tiếng Anh vừa rồi, Furuya Rei đứng nhất, Koyama Taro không đạt, giáo viên dạy tiếng Anh đã lấy Furuya Rei làm tấm gương để giáo huấn những học sinh học kém tiếng Anh.
Từ đó về sau, Koyama Taro thỉnh thoảng lại nói xấu sau lưng Furuya Rei. Lý do hôm nay hắn ta dám làm càn như vậy, thứ nhất là vì Furuya Rei luôn hiền lành, thứ hai là điểm thi tiếng Nhật đã được công bố.
Koyama Taro, kẻ có thành tích tiếng Anh nát nhừ, lại rất giỏi tiếng Nhật, lần này hắn ta đứng thứ hai, Furuya Rei chỉ được hạng ba, mặc dù chỉ chênh lệch một điểm, nhưng cũng đủ để hắn ta vênh váo.
Nhân tiện nói thêm, người đứng nhất môn tiếng Nhật chính là Miyazaki Ren không biết nói chuyện.
"Koyama, cậu vẫn còn bận tâm về điểm tiếng Anh à?" Miyazaki Ren lên tiếng gọi Koyama Taro đang định tiếp tục chế giễu, "Nếu vậy, tôi dạy cậu một cách để nhanh chóng nâng cao điểm số nhé."
"Cách gì?"
"Cậu ném bài thi xuống đất, dẫm lên một cái, chắc chắn điểm sẽ cao hơn so với tự cậu làm." Miyazaki Ren chân thành đề nghị.
"Phụt..."
Người xung quanh nghe thấy lời nói của Miyazaki Ren đều không nhịn được cười phá lên.
Koyama Taro dám chế giễu Furuya Rei, nhưng không dám làm gì Miyazaki Ren, dù sao thì Miyazaki Ren chính là kẻ dám bật lại cả lãnh đạo trong lễ khai giảng. Hắn ta chỉ có thể bực bội chuyển mũi nhọn về phía Furuya Rei: "Hả? Đồ con lai tóc vàng chỉ dám trốn sau lưng người khác—"
Lời còn chưa dứt, Date Wataru đã đột nhiên đứng dậy, túm lấy cổ áo, xách hắn ta lên.
"Không ai dạy cậu là không được đánh giá người khác qua vẻ bề ngoài sao!" Date Wataru trầm mặt, vừa nói vừa rút que tăm trong miệng Koyama Taro ra, "Ngậm một que tăm đã thấy mình ghê gớm lắm rồi à? Thật khiến người ta khó chịu mà."
"Xin... xin lỗi." Koyama Taro sợ hãi nói lắp bắp.
Date Wataru lúc này mới buông cổ áo hắn ta ra, khôi phục lại dáng vẻ lớp trưởng đáng tin cậy, cười hề hề nói: "Được rồi, cậu biết là được rồi, lần sau chú ý cho tôi."
Nói xong, phẩy tay, quay về chỗ ngồi của mình.
"Nè, lớp trưởng đối xử tốt với Zero quá, tớ ghen tị rồi đấy~" Hagiwara Kenji nói đùa, "Hu hu, tớ cũng muốn được lớp trưởng cưng chiều."
"Khụ khụ khụ." Thái độ làm nũng của Hagiwara Kenji khiến Date Wataru và Furuya Rei đồng thời bị sặc cơm.
"Hagi, cậu muốn được lớp trưởng cưng chiều như vậy thì làm bạn trai lớp trưởng luôn đi." Matsuda Jinpei nói mà không biết sợ chết là gì.
"Chắc là không được đâu." Hagiwara Kenji còn chưa kịp nói gì, Miyazaki Ren đã lên tiếng trước.
"Ủa, Miyazaki vội vàng từ chối thay tớ như vậy, là thích tớ hay là thích lớp trưởng vậy?" Hagiwara Kenji cố ý tiến sát lại gần Miyazaki Ren, cười nói.
Miyazaki Ren không hề nao núng "Lớp trưởng có bạn gái rồi, cậu muốn hẹn hò với lớp trưởng á, ừm..."
"— Hả?!" Những người còn lại trừ Miyazaki Ren đều trợn tròn mắt, kinh ngạc đến mức không nói nên lời.
"Có cần phải ngạc nhiên như vậy không?" Date Wataru bất lực, còn lấy ví tiền mang theo bên mình ra, mở cho mọi người xem bức ảnh bên trong. Trong ảnh là một mỹ nhân tóc vàng mắt xanh: "Bạn gái tớ, Natalie, xinh đẹp không~"
"Lớp trưởng đã có bạn gái rồi á." Matsuda Jinpei cảm thán một câu, còn liếc nhìn "tay chơi" Hagiwara Kenji vẫn là "chó độc thân" với vẻ khinh bỉ.