Bé Con Giới Tu Chân

Chương 8: Đáng ghét quá

Tàng Thư Các nằm ở núi Thái Vân phía Nam, từ Huyền Cơ Phong đi xuống, có thể thu hết toàn bộ cảnh sắc trong môn phái vào tầm mắt.

Giang Tinh Nhiên đã là Luyện Khí đỉnh phong, miễn cưỡng có thể ngự khí phi hành, lúc thì đắc ý khoe khoang đèn hoa sen dưới chân, lúc lại nói với Tần La về đủ loại pháp khí muôn hình muôn vẻ trong Thương Ngô tiên tông.

Nghe nói có một kiếm tu phiền muộn vì nhận được quá nhiều thư khiêu chiến, chỉ muốn một mình yên ổn sống qua ngày, vì vậy đổi tên kiếm thành [Đả Cẩu Bổng], ý là "người đến đánh nhau với hắn đều là chó con".

Lại ví dụ như ngay tại Văn Nguyệt Phong, vũ khí của một vị sư huynh lại có tên là [Trống Lui Binh].

Tần La lộ ra vẻ mặt bội phục -- Vậy chẳng phải là mỗi ngày huynh ấy đều đánh Trống Lui Binh thật sao!

Giang Tinh Nhiên hừ nhẹ một tiếng.

Một cái trống lui binh đã có thể khiến nàng kinh ngạc như vậy, đợi hắn công thành danh toại, tuyên bố đạo hiệu của mình với toàn thiên hạ, nhất định có thể khiến Tần La bội phục sát đất.

Đúng vậy, hắn đã sớm nghĩ ra đạo hiệu tương lai của mình rồi, đơn giản bốn chữ to, tuyệt đối kinh thiên động địa: [Ngạo Thiên Tà Thần]!

Chỉ tiếc là Giang tiểu thiếu gia bây giờ không biết, trong trường tiểu học mà Tần La theo học, có sáu phần mười nam sinh có biệt danh QQ cũng na ná như thế này.

Sau khi Tần La ngã từ sườn núi xuống, rất nhiều chuyện nhớ không rõ ràng lắm.

Thấy nàng nhìn mặt đất đầy tò mò, Sở Minh Tranh mở miệng kiên nhẫn giải thích: "Đó là núi Lễ Tuyền, bốn mùa cảnh sắc tươi đẹp, trong đó hồ Kính Nguyệt đặc biệt nổi tiếng."

Ngọn núi được nàng nhắc đến không tính là cao chót vót, nhưng đường nét lại uyển chuyển xinh đẹp, hai bên sườn núi mây mù bao phủ, có thể thấy thác nước cuồn cuộn, không phân biệt được màu tuyết và màu nước.

Đỉnh núi không giống như những ngọn núi thông thường nhọn hoắt, mà hơi lõm xuống, một hồ nước gợn sóng lăn tăn, phản chiếu sương mù mờ ảo trên núi, cùng với bầu trời xanh thẳm xa xa.

Sở Minh Tranh chỉ sang một bên khác, tiếp tục nói: "Bên kia là Ngọc Phù Phong, nơi ở của toàn bộ kiếm tu."

Kiếm tu, chắc là giống như hình tượng đại hiệp cổ trang trong phim truyền hình.

Sự thần kỳ của giới tu chân vượt xa tưởng tượng của nàng, vũ khí ngoài đao kiếm côn bổng thường thấy, lại có cả nhạc khí cũng có thể khiến người ta bị thương.

Tiểu sư tỷ và mẫu thân dùng sáo, còn Tần La trước kia thì học đàn tranh.

Nghĩ đến đây, Tần La lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.

Nàng phản ứng hơi chậm, không được thông minh lắm, may mà từ nhỏ đã rất hứng thú với âm nhạc. Khi mẹ còn sống, đã mời riêng một giáo viên dạy đàn tranh cho nàng.

"Kiếm tu có gì hay ho chứ."

Nhìn thấy sự sùng bái trong ánh mắt nàng, Giang Tinh Nhiên lạnh lùng hừ một tiếng: "Một đám chỉ biết đánh đánh gϊếŧ gϊếŧ, không giống như chúng ta pháp tu, có thể điều khiển lực lượng ngũ hành của trời đất, vui thú vô cùng."

Tần La không hiểu lắm về pháp tu, nghe ý của Giang Tinh Nhiên, chỉ cảm thấy lợi hại vô cùng. Kiếm tu dùng kiếm, nhạc tu dùng nhạc khí, còn pháp tu... có phải là dùng phép thuật không?

Nói đến cái này nàng liền hứng thú, mắt sáng long lanh: "Giang ca ca, huynh có thể biến hình không?"

Giống như Thủy Thủ Mặt Trăng và Sakura ấy!

Biến hình cái gì, đó là chuyện yêu tu mới làm chứ.

Giang Tinh Nhiên: "...Không thể."

Cũng đúng thôi, Giang ca ca dù sao cũng không phải chiến binh mỹ thiếu niên, cũng không có thẻ bài ma thuật bách biến tiểu Giang.

Tần La nghĩ nghĩ, mắt tiếp tục sáng long lanh: "Vậy huynh có biết dùng thần chú phóng to nhanh và thu nhỏ nhanh không?"

Giang Tinh Nhiên giật giật khóe mắt: "Cũng không thể."

Cũng đúng thôi, Giang ca ca dù sao cũng không phải học sinh tốt nghiệp trường phép thuật Hogwarts, cho dù hắn là một Slytherin chính hiệu.

Tần La hạ thấp yêu cầu xuống mức thấp nhất: "Vậy huynh nhất định có thể từ trong mũ biến ra chim bồ câu, cắt người làm đôi rồi ghép lại, biến một linh thạch thành hai linh thạch chứ?"

Ở thế giới trước kia, nàng đã tận mắt chứng kiến những màn ảo thuật như vậy đấy.

-- Những gì nàng đưa ra càng lúc càng đáng sợ rồi được không! Nếu hắn có thể làm được bất kỳ điều nào ở trên, đã sớm phi thăng tại chỗ biến thành thần sáng thế rồi! Vậy rốt cuộc nha đầu này có nhận thức sai lầm gì về pháp tu vậy!

Giang Tinh Nhiên: "Không! Thể!"

Cũng đúng thôi, Giang ca ca dù sao cũng không phải ảo thuật gia--

Khoan đã.

Pháp tu lại không bằng cả ảo thuật gia sao? Chú ảo thuật gia rõ ràng đã nói với nàng, "cắt người làm đôi rồi ghép lại" là ảo thuật cấp nhập môn, ông ấy cũng chỉ là một ảo thuật gia cấp nhập môn.

Giang ca ca, thật đáng thương. Pháp tu, thật đáng thương.

Giang Tinh Nhiên nhìn ánh sáng trong mắt nàng mờ đi, dần dần biến thành sự thương hại giống như đồng cảm, tức đến mức nghẹn thở.

Tần La nha đầu này quả nhiên vẫn rất đáng ghét! Hắn nhất định phải tìm thời gian thể hiện một phen!