Tôi Thật Sự Rất Giàu

Chương 13

Đợi đạo diễn Trình quay lại trước máy quay, Tiểu Điềm đã xin được số WeChat và số điện thoại của Thời Duyệt, tự giác quay về góc phòng xem. Trần Thư Ngữ thấy vậy cũng đi tới.

Đạo diễn Trình cũng không quan tâm đến vẻ mặt bất lực của Thời Duyệt, nhàn nhạt nói: "Lại đây, anh chỉ cho em cách di chuyển và lia ống kính."

Diễn xuất của chàng trai này tạm được nhưng lại không có cảm giác ống kính, cách di chuyển cũng không ổn. Chỉ xét đến hai điểm này thì có vẻ như chưa từng đóng phim.

Bên kia, Tiểu Điềm và Trần Thư Ngữ xem xong Weibo của Thời Duyệt đều cảm thấy vừa đau lòng vừa buồn cười. Trong đó, Tiểu Điềm còn không quên đăng Weibo của Thời Duyệt lên, cô đã nài nỉ Thời Duyệt một lúc lâu mới được phép.

[Tiểu Điềm V - Trước thềm phát sóng: Trong phòng phát sóng trực tiếp có người nói muốn xin Weibo của anh trai Thời Duyệt, Tiểu Điềm xin được cho các bạn rồi đây @Có tiền là đại gia]

Chỉ riêng cái tên đã toát lên một sự vui vẻ, cư dân mạng nhanh chóng vào Weibo của cậu. Những bài viết trên Weibo chỉ có thể xem trong vòng nửa năm, quả thực có không ít tin tức. Mà nội dung Weibo mấy ngày gần đây cũng khiến cư dân mạng cuối cùng biết được cậu thực sự nghèo, cũng thực sự xui xẻo.

—— Cậu đã bị lừa tiền. Mang theo tiền của ba đưa cho, theo một người anh trai họ Lý đã quen biết nhiều năm ở làng bên ra ngoài mở mang tầm mắt, kết quả là anh trai họ Lý trông có vẻ thật thà kia đã lừa hết tiền mặt của cậu nhóc. Thậm chí còn nhân lúc cậu ngủ đã chuyển hết tiền trong thẻ ngân hàng, WeChat, Alipay của cậu đi, rồi chơi trò mất tích, chỉ để lại một căn phòng trọ nhỏ sắp hết hạn thuê đã cũ nát.

[Có tiền là đại gia: Tôi đã báo cảnh sát, chú cảnh sát nói tôi quá cả tin, sao có thể nói mật khẩu thẻ ngân hàng cho người khác được. Thực ra tôi không nói, chỉ có thể nói anh trai họ Lý đã có mưu đồ từ lâu, đã âm thầm để ý mật khẩu của tôi. Bây giờ tôi chỉ có thể chờ tin tốt từ chú cảnh sát. Chú cảnh sát đưa tôi đi làm thẻ diễn viên, nói rằng công việc này có thể trả lương theo tuần và còn được lo ăn. Chú ấy thực sự là người tốt, còn mua cơm cho tôi ăn. Người tốt cả đời bình an!]

[Tôi không vui nữa. Chỉ có một đoàn phim lo ăn nhưng không phải lúc nào họ cũng thiếu diễn viên quần chúng. Nhưng cơm họ đặt không quá khó ăn, vẫn có thể ăn tạm, cái này thì khá tốt.]

[Ba tôi lại gọi điện cho tôi rồi, tôi lại không dám nói cho ông biết chuyện của tôi. Ông vốn không muốn để tôi rời khỏi vùng núi, nếu biết chuyện này thì sau này càng không cho tôi ra ngoài nữa. Chỉ còn cách đăng ảnh đồ ăn lên vòng bạn bè mỗi ngày, để ba tôi tưởng rằng tôi sống rất tốt. Ôi, xem mà tôi thấy đói quá.]

[Lại là một ngày đói bụng, cuối cùng cũng nếm trải được mùi vị của nghèo đói. Tiền tiền tiền! Không ai có thể ngăn cản tôi kiếm tiền!!!]

[Nhớ người ba già ở nhà, nhớ thức ăn ngon ông nấu, nhớ rau ông trồng, gà ông nuôi, nhớ món canh gà ông hầm]

...

Weibo của cậu có chút lảm nhảm, rõ ràng là gặp phải chuyện tệ như vậy nhưng lại không phàn nàn quá nhiều. Lật lại xem tiếp, nội dung đúng thật là tuyệt vời.

[Con ngỗng nhà bà hàng xóm lại đến bắt nạt gà nhà tôi, tôi quyết định gánh vác trọng trách của một người đàn ông, quyết đấu với nó!] - Kèm theo bức ảnh con ngỗng đực oai vệ.