Sau Khi Cải Trang Thành Nữ Đến Gặp Bạn Cùng Phòng Thẳng Nam

Chương 9

Trong đó nổi bật nhất là hâm mộ thân hình.

Cơ bụng sáu múi hiện rõ dưới lớp da, cơ bắp cuồn cuộn, vừa mạnh mẽ vừa hài hòa, không quá phô trương nhưng rất đẹp mắt.

Ngay cả gân xanh trên mu bàn tay cũng hơi nổi lên… Theo các fan nói, cậu ấy rất có sức hút.

Câu này gây cười, Chu Húc Phong không phản ứng gì, nhưng mọi người xung quanh lại chăm chú nhìn anh.

“Nhìn gì mà nhìn?” Chu Húc Phong có vẻ không kiên nhẫn.

“Hai tháng không gặp, tính tình của Chu ca vẫn vậy.”

“Thói quen thì tốt rồi, lão Chu nổi tiếng là người khó gần, dám nhìn chằm chằm vào anh ấy hả?”

Mọi người cười đùa vui vẻ.

Mặc dù tất cả đều là sinh viên mới nhập học, nhưng thực ra họ đã quen biết nhau khá lâu.

Chẳng hạn như qua các trận đấu, hoặc là trong những buổi huấn luyện mùa đông, hoặc qua bạn bè và đồng đội. Mới chỉ gặp nhau một lần mà mặt mũi đã quen thuộc.

Những người mới không dễ để nhận diện Chu Húc Phong.

“Nghe nói hiện giờ cậu đang ở ký túc xá tổng hợp bên đó?” Có người ngồi xuống bên cạnh Chu Húc Phong hỏi.

Chu Húc Phong liếc nhìn một cái.

Kỳ Nguyên Tùy, là một người quen.

Mỗi năm trong các buổi huấn luyện mùa đông, họ thường gặp nhau. Cũng là đối thủ của Chu Húc Phong trong giải đấu mùa xuân năm ngoái. Kỳ Nguyên Tùy là một trong những kình địch lớn nhất của Chu Húc Phong, xếp thứ hai với thành tích kém hơn Chu Húc Phong 0.012 giây, và cũng là một vận động viên bơi tự do.

Chu Húc Phong biết Kỳ Nguyên Tùy nhưng không giao tiếp nhiều, và cũng không thường xuyên trò chuyện với nhau.

Kỳ Nguyên Tùy cũng vậy.

Đây có thể xem là lần đầu tiên Kỳ Nguyên Tùy chủ động bắt chuyện.

Chu Húc Phong chỉ “ừm” một tiếng.

“À, bạn cùng phòng của cậu là Sầm Hi đúng không?” Kỳ Nguyên Tùy nhướn mày, tỏ ra rất quan tâm.

Chu Húc Phong dừng tay lại.

“Biết rồi?”

“Các cậu đang nói Sầm Hi? Ai mà không biết cơ chứ.”

Người này không phải là Kỳ Nguyên Tùy, mà là một người khác.

“Cậu ấy chính là ‘hoa khôi’ năm nay đấy!” “Năm nay sinh viên mới nổi bật nhất!”

Chu Húc Phong: “…”

“‘Hoa khôi’? Nam à?” Chu Húc Phong nhíu mày, không hiểu lắm.

“Đúng vậy, hoa khôi nam.” Người nọ cười: “Vì cậu ấy đẹp quá nên được gọi như vậy, thật ra tôi nghĩ gọi cậu ấy là ‘mỹ nam’ cũng không có gì.”

“Quá đúng.” Kỳ Nguyên Tùy đồng tình gật đầu: “Rất đẹp.”

Chu Húc Phong: “…”

“Đẹp sao?” Chu Húc Phong nói với vẻ lạnh nhạt.

Anh không quan tâm đến vẻ đẹp nam tính, dù cho cậu ấy có đẹp hay không.



Dẫu vậy, gương mặt cậu ấy thật sự rất nhỏ.

Chu Húc Phong cảm thấy còn nhỏ hơn cả bàn tay của mình.

Làn da cũng trắng mịn đến kỳ lạ, hôm qua ngồi quỳ trên giường để trang điểm, đầu gối cậu ấy có thể bị đỏ lên.

“…” Thực sự là một mớ hỗn độn.

Chu Húc Phong cố gắng lấy lại sự chú ý của mình.

“Dù sao thì cũng là một chàng trai thôi.”

“Ôi trời? Giống nhau? Chu Húc Phong, cậu có có thể có một chút thẩm mỹ được không vậy!”

“Thích à? Cậu hỏi Chu Húc Phong về thẩm mỹ? Thẩm mỹ của cậu ấy là những đôi giày quý giá mà cậu ấy đang sở hữu.”

Chu Húc Phong chỉ mím môi, không tiếp lời.

“Nhưng thật lòng mà nói, cảm giác thế nào khi ở chung với ‘hoa khôi’? Còn thói quen thì sao?”

“‘Hoa khôi’ có phải là không dễ gần không?”

“Cảm giác cậu ta trưởng thành như vậy, chắc ccậu ta từ nhỏ đã được cưng chiều, tính cách cũng có phần kỳ quặc, giống như kiểu người mà lão Chu không hợp.”

“??? Cậu đang nói gì vậy? Hoa khôi không tốt tính à? Cậu chắc ccậu ta chưa gặp cậu ta đâu, Hoa khôi nổi tiếng là người có tính tình tốt và là đại mỹ nam.”

Nghe đến từ “tính tình tốt”, Chu Húc Phong khẽ nhướng mày.

“Rất tốt tính và lịch sự.” Kỳ Nguyên Tùy bác bỏ ý kiến của người kia.

Chu Húc Phong nhíu mày, cảm thấy như có chút khoe khoang trong lời nói của Kỳ Nguyên Tùy.

Khoe khoang điều gì?

Khoe khoang rằng cậu ta đã nói chuyện với Sầm Hi?

“Ừ? Cậu biết điều đó từ đâu?” Có người đứng cạnh hỏi: “Cậu quen biết Sầm Hi?”

“Chưa nói là quen biết.” Kỳ Nguyên Tùy đáp: “Chỉ gặp một lần khi khai giảng, giúp cậu ta sắp xếp hành lý.”

“Rất lịch sự, thật đáng yêu.”

Kỳ Nguyên Tùy nhớ lại một chút, bỗng cười: “Khi đi qua siêu thị, có người vô tình làm rơi chai nước, suýt nữa làm bẩn mặt cậu ta, vậy mà cậu ta không hề cáu giận.”

“Tính tình quả thật rất tốt.”

“Chậc chậc, đại mỹ nam có tính tình tốt, lão Chu thật là gặp may, kí túc xá bốn người giờ thì thành kí túc xá đôi.”

“Đúng là khi ở một mình… tôi là đàn ông thẳng cũng cảm thấy không thể chịu nổi.”

“Các bạn có nghe nói không, đội bóng rổ có người muốn theo đuổi cậu ta.”

“Trường tôi có thực sự có gay không?”

“Đúng vậy, nghe nói có khá nhiều.”

“Thế à?” Kỳ Nguyên Tùy tỏ ra rất hứng thú với chủ đề này.

Cậu ta nghiêng đầu nhìn người đang nói chuyện: “Cậu ta không xứng với.”

“?”

“Hô, tôi cũng chưa nói ai đâu.”

Kỳ Nguyên Tùy cười: “À, vậy tôi đổi từ, không xứng đáng.”

“Đúng vậy.” Người kia suy nghĩ một chút, rồi gật đầu đồng ý: “Đội bóng rổ của trường tôi đúng là không có ai đặc biệt đẹp, những người đẹp đều đã có bạn gái, nếu như nói có thể xứng đôi với hoa khôi…”

Cậu ta dừng lại, ánh mắt đảo qua Chu Húc Phong và Kỳ Nguyên Tùy đang ngồi cạnh nhau.

Thành thật mà nói, Kỳ Nguyên Tùy cũng không tồi.

Lông mày kiếm mắt sáng, ngũ quan anh tuấn.

Nhưng đứng cạnh Chu Húc Phong, cảm giác thấy có chút thiếu sự nổi bật.

Chưa kịp nói gì, Chu Húc Phong bỗng cười nhạo một tiếng.

“?”

“Lão Chu, sao cậu lại phản ứng như vậy, có vấn đề gì với ngoại hình của hoa khôi sao?”

“Không có vấn đề gì, nhưng tôi không cảm thấy thú vị.” Chu Húc Phong hiếm khi nói nhiều, nhưng giọng điệu rất lạnh lùng.

“Gọi một người đàn ông là hoa khôi, có gì hay ho.”

“Dù đẹp đến đâu cũng chỉ là đàn ông thôi, không khác gì nhau.”

Chu Húc Phong nhớ lại thái độ mâu thuẫn của Sầm Hi ngày hôm qua, và số tiền bốn vạn mà rõ ràng là phân rõ ranh giới.

Cậu ta kéo khăn lông xuống vai, rồi lại lao vào bể bơi, không muốn tiếp tục trò chuyện với nhóm người này.

*

Thực ra đưa số tiền mặt bốn vạn không phải là ý tưởng đầu tiên của Sầm Hi.

Cậu ban đầu định chuyển khoản, nhưng sau khi nghĩ lại, cậu lại muốn chủ động nói chuyện với Chu Húc Phong. Việc chủ động nói chuyện với cậu ta để đề nghị bồi thường tiền giày và hỏi số tài khoản… nhưng lại cảm thấy thật phiền phức. Sầm Hi không muốn phải nói chuyện với cậu ta, cuối cùng quyết định rằng việc đưa tiền mặt sẽ đơn giản hơn, nên cố ý kéo Hứa Nhiên cùng đi ngân hàng.