Từ sự cố lúc nãy đến khi món đã được dọn ra RoChaNa luôn thất thần không để tâm.
Rik đưa tay sờ chán liền bị RoChaNa đẩy ra nhìn cô nói: "Cậu làm gì vậy."
Rik: "Xem cậu có bị gì không, luôn thất thần như vậy?"
RoChaNa: "Không có gì đâu, mau ăn thôi."
Cả hai gạt chuyện sang một bên vui vẻ ngồi ăn. Rôi sau đó cả hai về lại công ty ai cũng có công việc nên tạm biệt nhau.
Sáng hôm sau,
LiThan: "LiTa, mau xuống ăn sáng."
Không có tiếng hồi đáp nhưng một cô gái vừa đi xuống cầu thang vừa bế một bé màu lông cam trắng vuốt vuốt, ngồi xuống bàn, cô nhìn đồ ăn vô cùng đẹp mắt liền định ăn thì bị anh ngăn lại: "Bế Bánh Cam không đi rửa tay còn ăn vụn."
LiTa: "Em đi rửa tay liền đây mà, thật xấu tính." Nói rồi cô không tình nguyện mà đi rửa tay, khi cô rửa tay xong thì thức ăn đã đầy đủ, Bánh Cam cũng đã được anh cho ăn, cô và anh ngồi vào bàn ăn.
LiThan: "Nay đi làm sao."
LiTa: "Vâng, ở nhà chán lắm, anh thấy nay em mặc bộ này đi làm đẹp không."
LiThan nhìn cô sau đó không thèm quan tâm mà nói: "Xấu."
LiTa liếc anh không thương tiếc: "Nay anh không đi làm à."
LiThan: "Ăn xong đưa em đi làm, rồi anh đi làm."
LiTa: "Không cần phiền phức vậy đâu, em tự lái xe được mà."
LiThan: "Em còn chưa hồi phục hẳn, không được lái."
LiTa bĩu môi gật đầu, cả hai im lặng ăn cơm, ăn cơm xong LiThan đưa em đi đến bệnh viện sau đó lái xe đi.
Trước cổng bệnh viện,
LiTa vừa đi vừa gọi điện cho ba lo nói chuyện cô vô tình đυ.ng phải một cô gái, LiTa hoang mang vội tắt điện thoại, quay lại xin lỗi cô gái, khi cô ngẩng mặt lên nhìn liền bất ngoè sau đó nở nụ cười: "Chị Nan, chị về đây khi nào."
Cô gái bị đυ.ng trúng liền khó chịu nhưng khi nghe được cô gái kia gọi mình liền nở nụ cười: "Tôi về hôm qua, em về khi nào."
LiTa: "Em về được 2 tuần rồi."
Nan: "Em làm ở đây sau."
LiTa: "Vâng, hôm nay em nhận việc."
Nan: "Bất ngờ nha."
LiTa: "Bất ngờ gì cơ?"
Nan: "Không có gì, em vào đi không trễ."
LiTa: "A chết, em quên em vào đây rảnh sẽ gọi chị." cô liền tạm biệt rồi rời đi
Nan nhìn theo bóng lưng của LiTa rồi mỉm cười nhẹ nhàng ánh mắt chứa cưng chiều nói: "Tôi về để gặp em, không ngờ lại trùng hợp đến vậy." Nói rồi cô liền bước vào chỗ bán nước.
LiTa bước vào liền thấy cô y tá hôm qua cô lại chào hỏi: "Chào cô gái ngọt ngào, hôm nay có ca làm nữa sao."
Cô y tá nhìn LiTa kinh ngạc cô còn hông nghĩ đến hôm nay lại gặp được LiTa, cô nhìn một lượt LiTa khác hẳn hôm qua, nay cô chọn bộ nhẹ nhàng trang điểm cũng nhạt hơn nhiều nhưng vẫn toát lên vẻ đẹp kiêu hãnh.
Cô y tá chào hỏi lại rồi tạm biệt vì có người đang gọi cô.
LiTa đi thẳng vào phòng ba, cô nhìn ba sau đó hỏi: "Phòng con chỗ nào vậy."
Ba LiTa: "Đi theo ba, tới phòng con giới thiệu đã."
LiTa đi theo đến trước Phòng DA Liễu, gõ cửa xong sau đó bước vào. Cô nhìn xung quanh thấy mọi người đang ngồi, cô và ba bước vào mọi người liền đứng lên chào hỏi, LiTa giới thiệu: "Em là LaLiTa tốt nghiệp sau đó làm tại bệnh viện được 2 năm, mong mọi người chiếu cô em nha."
Mọi người cười gật đầu, ba cô lên tiếng nói: "EnFa, cô sẽ theo hỗ trợ cho bác sĩ LiTa, chỗ của cô sẽ được người khác thay thế."
EnFa là cô ý tá mà LiTa hay gọi là cô gái ngọt ngào, EnFa gật đầu sau đó đỏ mặt nhìn LiTa, LiTa lại gần cô: "Mong chị giúp đỡ em nha, bao chị trà sữa."
Có bác sĩ trong phòng nói: "Nay bệnh viện mình may mắn ha có hai cô bác sĩ xinh đẹp gia nhập."
LiTa: "Còn ai nữa ạ?"
Bác Sĩ Wan: "Cô ấy ở khoa khám bệnh khác khoa ta nhưng mà cô ấy ở bên Anh về đấy, hình nhuư em cũng bên Anh về phải không."
LiTa: "Vâng ạ."
Bác Sĩ LiKhan: "Tối nay, tôi sẽ mở tiệc chào đón người mới gia nhập, mọi người gán giữ sức nha." Nói rồi ông mỉm cười rời đi.
LiTa nhìn mọi người sau đó quay sang EnFa: "Chị đưa em lại phòng làm việc được không."
EnFa gật đầu, hai người xin phép rời đi trước.
Tới phòng, hai người bước vào đã có ly cà phê trên bàn cô thắc mắc: "Chị chuẩn bị hả?"
EnFa: "Em còn không biết em sẽ làm chung với LiTa sao em chuẩn bị được, với lại em nhỏ hơn LiTa."
LiTa tò mò nhìn ly cà phê, có kèm theo tờ giấy: "Uống ngon nha, ngày đầu làm việc tốt."
Cô nghĩ ba cô mua cho cô liền cầm lên nếm thử, cũng ngon, cô liền mỉm cười.
LiTa nhìn EnFa: "Em đem hồ sơ bệnh nhân cho chị xem được không."
EnFa: "Đợi em tí."
Sau khi hai người xem xong cũng đã tới giờ trưa, cô nhìn EnFa sau đó nói: "Em không đi ăn trưa sao?"
EnFa: "a, em không đói."
LiTa lắc đầu, xoa người đứng dậy tiện tay nắm EnFa xuống căn tin vừa đi vừa nói: "Sức khoẻ là quan trong, đi ăn em bao."
EnFa bị cô cầm tay có chút ngượng ngùng, cô không nói gì.
Trong lúc ăn, LiTa nói: "Khôn cần phải ngượng ngùng đâu, em cũng không có ăn thịt chị, chúng ta sẽ làm lâu dài nên chị tự nhiên đi, đây cho chị thịt này, cái này em thích ăn đó."
EnFa nhìn LiTa rất dẽ gần, cô là một người gần người lạ liền không muốn làm quen rất khó gần nhưng không hiểu sau gần LiTa cô lại cảm thấy rất thoải mái. Nghĩ xong cả hai tiếp tục ngồi ăn.
Tối đó, tại nhà hàng,
Bác Sĩ LiKhan: "Mọi người ăn uống nhiệt tình vào nha."
LiTa hỏi nhỏ ba mình: "Hình như thiếu một người."
Ba cô nhìn xung quanh sau đó nói: "Cô ấy xin đến trễ do gặp chút sự cố."
Khoảng 15p sau, có một cô gái từ từ đi vào nhẹ nhàng nở nụ cười nói: "Xin lỗi, tôi gặp chút sự cố nên đến trễ."
Mọi người nhìn cô liền thấy cô gái trước mặt thật xinh đẹp liền muốn mời cô ngồi cạnh mình, cô gái nhìn một lượt liền ngồi xuống cạnh LiTa, LiTa lúc này đang uống cùng mọi người cảm giác có người ngồi gầm quay qua nhìn cười nói: "A, chị cũng ở đây à."
Nan: "Đã say tới mức này rồi sao."
EnFa ngồi kế nhắc nhẹ LiTa: "Chị ấy là người mới, sáng nay vô cùng lúc với chị."
LiTa kinh ngạc nhìn: "Chị cũng làm ở đây a."
Nan nhìn LiTa khuôn mặt có chút đỏ liền thấy LiTa như một thỏ con đáng yêu: "Ân, xin lỗi không nói với em."
LiTa: "Không sao, chúng ta lại được làm chung nữa rồi."
Lúc sau, hai người là người mới nên bị mọi người ép uống đến gần say, LiTa đứng dậy xin phép đi vệ sinh, Nan thấy vậy liền đi theo sau.
Trong nhà vệ sinh, Do say nên LiTa mới vừa bước vào đã xém ngã té nhưng may có một người đỡ cô, khi LiTa dựa vào lòng cô gái, LiTa cảm thấy mùi hương quen thuộc, cô đã ngửi qua, mùi hương mà đêm đó khi cô ôm chị ngủ quen thuộc như in trong đầu cô, LiTa nhìn lên thấy được mặt chị liền vỡ oà như đứa trẻ mà khóc.
RoChaNa khi nhìn thấy em vừa hận vừa thương cô muốn buông nhưng LiTa vẫn đang khóc làm cô không buông được, cô đứng im không nói.
Nan vô gặp cảnh này tưởng RoChaNa bắt nạt LiTa liền gỡ em ra vội ôm em vào lòng mặt lạnh nhìn RoChaNa nói: "Cô ăn hϊếp em ấy."
RoChaNa không để í Nan nói gì mà nhìn chầm chầm vào cánh tay Nan đang ôm eo LiTa lạnh lùng nói: "Tôi không quen cô ta, tự ngã vào tôi xong khóc."
Nói xong cô liếc nhẹ cánh tay của Nan để lại một câu: "Cô để tay vào chỗ không nên để đừng thách thức giới hạn của tôi." Nói xong cô lạnh lùng bước đi.