Nước bị mặt trời hun ấm, không lạnh cũng không quá nóng, ngâm mình rất thoải mái.
Anh nhìn Thu Thu, thấy cậu đã tháo dây thun để tóc xõa tản ra.
Khi cậu lặn xuống thì mái tóc lững lờ trôi, khi vọt lên thì tóc vẽ ra một đường vòng cung trên không trung, còn có bọt nước tóe ra, lấp lánh lấp lánh như đá quý.
Thu Thu nhỏ nhỏ gầy gầy, không đen nhẻm giống người Lào bình thường. Đặc biệt là khi mặt trời chiếu xuống, lưng trắng như tuyết, gần như là trong suốt, lóng lánh làm người ta chói mắt.
Tần Sấm bình tĩnh đánh giá, từ sườn mặt xuống cổ, rồi đến l*иg ngực bằng phẳng, cái bụng nhỏ, và cuối cùng là một thứ sát phong cảnh – ciu. (View triệu đô 🤣🤣)
Con trai, là một thằng con trai.
Tần Sấm vốc nước vã lên mặt để làm mình tỉnh táo, không nghĩ ngợi linh tinh nữa.
Thu Thu nghe thấy tiếng động thì quay lại nhìn Tần Sấm, chầm chậm bơi đến bên cạnh anh, cười nịnh nọt.
Bỏ cái ý nghĩ kỳ quặc trong đầu đi, Tần Sấm bẻ khớp tay, nói: “Chơi thêm nửa giờ nữa, bốc hàng xong thì lên cao tốc.”
Thu Thu cái hiểu cái không, đạp chân bơi quanh Tần Sấm.
Càng cố lờ đi sự tồn tại của Thu Thu thì cảm giác này càng bị khuếch đại.
Thu Thu ngồi ở đầu dòng, mỗi làn nước chảy qua thân thể cậu sẽ chảy xuống người Tần Sấm, luồn qua đùi, chạm qua ngực, cảm giác kỳ dị tê dại khiến Tần Sấm sung sướиɠ cả người.
Nhiệt độ cơ thể giống như hòa vào nhau, ấm áp từ da dẻ rót vào mạch máu rồi chảy đi khắp toàn thân, nhịp tim gia tốc đập thình thịch thình thịch, lỗ chân lông giãn ra, như đám bọt nước bắn tung kia, không hiểu sao lại khiến Tần Sấm chấn động cả đầu óc.
Nước chảy róc rách trong tiết trời mùa hè này khiến người ta cảm thấy dễ chịu, Thu Thu thích ý đạp chân trong nước, vươn người ra sức bơi lội.
Cậu lén nhìn Tần Sấm theo thói quen, đúng lúc Tần Sấm cũng đang đánh giá nhìn cậu, anh sửng sốt.
Đây không phải là lần đầu hai người chạm mắt nhau xấu hổ thế này. Tần Sấm mơ hồ đoán được, Thu Thu không rõ vì sao anh lại đặt một cái tên như vậy cho cậu.
Mỗi lần anh gọi “Thu Thu”, cậu sẽ giống như thú cưng nghe thấy mệnh lệnh của chủ nhân, phản ứng theo bản năng.
Ánh nhìn của Thu Thu là một loại lấy lòng, cậu muốn quan sát xem anh có giận hay không, cậu có làm gì khiến anh bực hay không.
Thu Thu rất ngoan, nhưng Tần Sấm không quá thích hình thức ở chung cẩn thận như thế này, Thu Thu không phải là thú cưng của anh, lại càng không phải kẻ hầu người hạ.
Mình có giải thích thế nào thì Thu Thu vẫn không hiểu, Tần Sấm bỗng cảm thấy phiền lòng, anh nhíu mày, ánh mắt thâm sâu nhìn Thu Thu đang cười ngây ngô.
Thấy Tần Sấm cứ thay đổi sắc mặt xoành xoạch, Thu Thu không yên lòng. Mỗi một biểu cảm nhỏ của anh cũng có thể là dấu hiệu cho thấy anh muốn đuổi cậu đi.
Cậu không kìm lòng được bơi về phía đầu dòng, đột nhiên cánh tay bị Tần Sấm nắm lấy, Thu Thu giật mình nhăn nhó, không dám giãy giụa quá mạnh.
“Cậu…” Tần Sấm hít khí một tiếng, cánh tay trơn bóng của Thu Thu xuất hiện một mảng đỏ ửng, vừa nhìn đã biết là bị bỏng nắng, “Cậu không biết đau à?”
Bị Tần Sấm chọt tay vào chỗ bỏng nắng, lúc này Thu Thu mới nhận ra, chớp mắt im lặng nhìn. Tần Sấm nói: “Thôi, không tắm nữa, về bôi thuốc cho cậu.”
Dứt lời Tần Sấm đứng dậy đi lên, cậu cũng lập tức tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ thả rông mà chạy lên bờ, Tần Sấm vui vẻ nói: “Không mặc quần cũng tốt, đỡ phải mặc quần ướt đi về.”
Thu Thu không hiểu, lặng lẽ lấy khăn lau người.
Qυầи ɭóŧ ướt sũng dính vào người quá khó chịu, thấy Thu Thu đang cúi đầu mặc quần áo, Tần Sấm xoay người cởϊ qυầи áo. Tuy Thu Thu không phải con gái nhưng anh vẫn muốn tránh đi.
Lúc trở về nhà máy, hàng đã được xếp lên xe. Tần Sấm thoáng nhìn xác nhận không có vấn đề gì mới đi lên, nói với đám công nhân bốc hàng, “Không vượt quá 49 tấn đúng không, nếu quá tải thì đi tìm ông chủ của các cậu mà giải quyết.”
Trùng Khánh tạm thời chưa giới hạn trọng lượng xe được lên đường cao tốc, nhưng xuống đường dưới sẽ bị phạt, quá 1 tấn phạt năm trăm tệ, quá 3 tấn thì không cho xuống khỏi cao tốc.
Đám công nhân bốc vác cười nói: “Anh tới đây mấy lần rồi mà, anh kiểm tra trạm cân là biết, sao lại làm khó nhau được.”
Tần Sấm cười không đáp, cân trong nhà máy sẽ chênh lệch một chút so với trạm cân trên cao tốc, chắc chắn sẽ bị phạt vài lần.
Đang định gọi Thu Thu chuẩn bị xuất phát, Tần Sấm quay đầu thì thấy cậu đang nhanh nhẹn trèo lên thùng hàng, anh kinh hãi, “Làm gì vậy!”
Thu Thu thở hổn hển giẫm lên song sắt, chỉ tấm vải bạt gấp gọn đặt trên đó. Tần Sấm sửng sốt, có lẽ là do ngày đó anh nhặt được Thu Thu, cậu thấy anh buộc lại dây giữ vải bạt nên tưởng công nhân chưa phủ bạt buộc dây cho tử tế.
Vân Nam bên kia yêu cầu nghiêm khắc, xe vận tải nhất định phải phủ bạt. Bên Tây Nam thì thoải mái hơn, không có quá nhiều yêu cầu. Xem dự báo thời tiết thì mấy ngày này cũng không lo mưa.