Nhưng Thánh Thảo Vy không để ý hai tay nàng vẫn liên tục kết ấn quyết, bấy giờ cuối cùng nàng cũng dừng lại động tác ngón, bởi ấn quyết đã thành, nàng hô to: “Cửu long quy nhất!”
Hóng.
Ngay sau khi Thánh Thảo Vy hô khẩu quyết, chín đầu cự long đồng loạt hóng lớn, rồi chúng tách khỏi lô đỉnh cùng xông lên cửu tiêu tông vào nhau hoá thành một đầu thanh long duy nhất.
Hóng.
Ùn... Ùn...
Thanh long ngửa đầu hóng lớn cửu tiêu rung chuyển, thiên địa linh khí cùng trời mây vũ hoá hết thảy thành cửu sắc vân vây kín trời quang...
“Đây!?” Nhất thời kinh ngạc một màn thiên tượng, Thánh Thảo Vy luyện đan đã đạt đến trình độ lô hoả thuần thanh, khiến Ngao Bách không nhịn được cảm khái.
Ầm ầm...
Thiên tượng không chỉ dừng lại ở đó, cửu sắc vân trên trời giống như chín dòng thác mà nhắm miệng lô đỉnh đổ xuống...
Hóng.
Thanh long trên cửu tiêu bấy giờ lần nữa hóng lớn gom hết chín đạo thác vân vào trong họng, rồi nhắm miệng lô đỉnh bên dưới bay xuống.
Ầm...
Ngay sau đó thanh long chui toạc vào trong lô đỉnh rồi tản biến thả ra cửu sắc vân ngập tràn đến trào ra khỏi lô đỉnh.
Không nhịn được mà lô đỉnh kịch liệt rung chuyển, rồi từ trong lô đỉnh một lần nữa nhưng không phải thanh long, mà là một đạo thanh sắc hoả trụ dựng thẳng lên cửu tiêu.
Răng rắc...
Không gian xung quanh hoả trụ bị đốt đến vặn vẹo, cuối cùng không nhịn được mà nứt ra thành từng cái khe dài ngắn khác biệt nhau kích thước.
Xèo xèo...
Thanh sắc hoả trụ vừa xuất hiện, nhiệt độ phiến thiên địa này liền tăng lên, sông suối không chịu được bốc hơi hết thảy lộ ra cả đáy, núi đồi nhiều ngọn hoá thành dịch thể nóng bỏng.
Ngay cả Ngao Bách chân thân là rồng nhưng cũng cảm thấy khó chịu được sức nóng này, mà phải lấy tay che mặt cảm khái: “Đây, hoả áp này thậm chí không thua kém gì mấy Dục Hoả của Phượng tộc và cả Nhật Kim Tinh Viêm của Kim Ô tộc nữa a!”
Thánh Thảo Vy trên trán mồ hôi đã xối như mưa nhưng nàng vẫn kiên trì, đợi đến tận khi hoả trụ biến mất, trời quang mây tạnh là từng đạo quang trụ màu sắc khác nhau từ trong lô đỉnh dựng thẳng lên cửu tiêu.
Dùng tay vừa chỉ vừa đếm, Ngao Bách cả kinh: “Chín mươi đạo!”
“Đây!”
“Lẽ nào là?”
Ầm ầm...
Xèng xẹt...
“Cái gì?” Thánh Thảo Vy và Ngao Bách cùng lúc cả kinh la lên.
Chỉ thấy lúc này cửu tiêu đã bị vây thành một khoảng đen kịch vân sắc, từng tia từng tia lôi đình xẹt qua xẹt lại loạn tạc vô định trong không trung. Thanh âm những tiếng rích làm người nghe không khỏi đinh tai điếc óc...