Người qua đường Giáp - Sầm Nhất là bạn cùng phòng chết ngay từ đầu game trong tiểu thuyết "Ai là thợ săn".
Cậu xuyên vào thân phận này khi vừa mới lên đại học năm nhất, chưa kịp huấn luyện quân sự đã "bay màu".
Cuộc sống của nhân vật này vô cùng bình lặng, bởi vì gia đình không ai quan tâm, nguyên chủ mắc bệnh trầm cảm, nhảy sông tự tử vào một đêm tối gió lớn.
Theo lý mà nói, nguyên chủ đáng lẽ phải chết đuối, trong cốt truyện sau khi nhân vật người qua đường chết, nhân vật phản diện đã thừa kế căn phòng của cậu!
Trong căn hộ cao cấp dành cho bốn người, một cuộc chiến tranh tình yêu tay tư đầy kịch tính đã diễn ra, à mà thôi, gọi là F4 học đường đi.
Nhưng đáng tiếc thay, cốt truyện đã xảy ra một sai lệch nghiêm trọng, nhân vật người qua đường Giáp Sầm Nhất đáng lẽ phải chết từ lâu, lại sống lại!
Nguyên chủ không biết bơi, Sầm Nhất vừa xuyên đến đã phát hiện mình đang ở trong nước! Điều này khiến cậu có một khao khát sống sót mãnh liệt!
Lúc đó, cậu hoàn toàn hoảng loạn, giống như một con chó đang chết đuối, cậu đã bỏ ra ba nghìn tệ để đăng ký một khóa học bơi cao cấp!! Mới học chưa đầy bảy ngày! Cứ như vậy mà cậu đã học được kiểu bơi chó!
Đúng vậy, cậu đã lên bờ thành công, nhưng đáng tiếc là cậu không có ký ức của nguyên chủ.
Không sai, là một chút cũng không có!
Cho đến khi cậu thò cái tay ướt sũng vào túi xách ở bên bờ, lấy ra một chứng minh thư, cậu mới biết mình đã xuyên vào trong sách.
Cơ thể này mới tròn mười chín tuổi vào tháng trước, tuổi tác, ngoại hình, thậm chí cả chuyên ngành trên thẻ sinh viên trong túi cũng giống hệt cậu!
May quá, may quá, không cần phải thi đại học lại.
Điều đầu tiên cậu nghĩ đến thế mà lại là điều này!
Mọi người ơi, ai hiểu được tâm trạng này không!
Sầm Nhất đờ đẫn chấp nhận việc mình xuyên sách, dù sao cậu cũng chỉ là một người qua đường, không cần phải đi theo cốt truyện.
Có rất ít miêu tả về nguyên chủ trong nguyên tác, cậu nhớ rõ ràng: một người bạn cùng phòng ở ký túc xá 404 đã chết đuối, mà Mãn Tự Thu, người đã xảy ra mâu thuẫn với bạn cùng phòng ngay từ ngày đầu nhập học, đã chuyển đến 404.
Thực ra bản chất cậu không phải là người thích hóng hớt, nhưng mà, miếng dưa này đã được đưa tận miệng rồi, làm sao có thể không ăn chứ?
Hơn nữa, cậu đã đọc kỹ toàn bộ cuốn tiểu thuyết, chỉ vì câu nói đùa mà mọi người thường nói: Gặp người trùng tên thì nhất định phải đọc thuộc lòng.
Lúc đó vừa thi đại học xong, cậu vô tình nhìn thấy cuốn tiểu thuyết của một bạn nữ trong buổi họp mặt, bạn nữ đó đã giới thiệu cho cậu đọc, vì vậy cậu tò mò tìm kiếm tên sách, rồi đọc bản lậu! Tóm lại, với mong muốn biết được diễn biến tiếp theo, cậu đã cố đọc hết.
Không biết có phải là do đọc sách lậu hay không, cậu thực sự đã xuyên vào đây.
Sầm Nhất ngước nhìn bầu trời đầy sao, sau đó hắt hơi một cái thật to.
May là điện thoại vẫn mở khóa bằng vân tay, bối cảnh thời đại ở đây giống hệt như bối cảnh hiện thực của cậu, chỉ là thành phố và địa danh hơi khác một chút.
Lúc cậu chuẩn bị quét mã để thuê xe đạp, sau khi mở số dư trong ứng dụng thanh toán, cậu hơi ngạc nhiên khi nguyên chủ có nhiều tiền như vậy, vậy tại sao lại cậu ta nghĩ quẩn tự tử?