Kẻ Bại Hoại Của Vũ Trụ

Chương 21

Vì vậy, hắn mở miệng, thì thào nói ra bí mật trong lòng, hy vọng Dung Nguyên sẽ buông hắn ra mà rời đi. Hắn không muốn lỡ như chính mình và Dung Nguyên không thể kiềm chế được bản thân, họ sẽ trở thành giống như cha và ba ba hắn, cả đời không có tình cảm, cả đời không thể thoát khỏi lời nguyền vô vọng đó.

Nhưng Dung Nguyên cũng không có buông hắn ra, cũng không bị ảnh hưởng bởi tin tức tố của hắn. Khi Dung Nguyên bế hắn lên, hắn mơ hồ nhìn thấy vẻ mặt người nọ vẫn lạnh lùng như cũ, nhưng khoảnh khắc đó hắn lại cảm thấy an tâm, hắn nghĩ, ba mũi thuốc ức chế, cộng thêm ý chí kiên cường của Dung Nguyên, họ đã vượt qua cửa ải này. Hắn cảm thấy có thứ gì đó lướt qua gò má mình, sau đó chìm vào giấc ngủ trong vòng tay Dung Nguyên, ngủ một mạch đến tận bây giờ.

Dung Nguyên là một người có thể kiểm soát bản thân, Ernst Will không dám nghĩ nếu mình ở bên cạnh một Alpha khác mà xảy ra chuyện này, kết quả của hắn sẽ ra sao.

Từ nhỏ, hắn đã được ba ba nuôi dạy như một Alpha, những năm qua hắn cũng quên mất thân phận thật sự của mình, nhưng dù sao hắn cũng là một Omega.

Nghĩ đến những chuyện lung tung rối loạn này, Ernst Will ngồi dậy, có chút lúng túng nhìn bộ quần áo sạch sẽ trên người. Nhất định là Dung Nguyên đã thay đồ cho hắn.

Ernst Will phớt lờ sự ngại ngùng trong lòng, tự nhủ, một người có ý chí kiên cường luôn khiến người ta nể sợ, ở đây chỉ có hai người bọn họ, không cần phải nghĩ ngợi nhiều làm gì.

Khi Ernst Will bước ra khỏi hang động, Dung Nguyên cũng không rèn luyện giống như thường lệ mà ngồi trên mặt đất cách hang động không xa, ánh nắng chiếu lên khuôn mặt hắn, không biết Dung Nguyên đang suy nghĩ chuyện gì mà thần sắc có chút ấm áp, khiến dung nhan hắn trông dịu dàng hơn ngày thường rất nhiều.

Dung Nguyên ngẩng lên nhìn Ernst Will, chỉ vào bốn ống dinh dưỡng bên cạnh, không chút để ý nói: "Cơ thể cậu vẫn còn yếu, mấy ngày nay không được ăn thịt, những thứ này tuy khó ăn nhưng rất thích hợp với tình trạng hiện tại của cậu".

Ernst Will bước tới, trong mắt thoáng qua một tia phức tạp: "Sao anh lại tìm được mấy thứ này?".

Dung Nguyên có chút khó hiểu trước câu hỏi của Ernst Will, đáp: "Đương nhiên là đi tìm ở bãi rác giống cậu rồi". Ernst Will đương nhiên hiểu rõ những thứ này chỉ có thể tìm thấy ở bãi rác, nhưng hiểu thì hiểu, nhưng khi nghe được câu trả lời của Dung Nguyên, trong lòng hắn vẫn không khỏi dâng lên một tia chua xót. Từ nhỏ, ba ba huấn luyện hắn, cha lại phớt lờ hắn.

Hắn sợ bí mật của mình bị người khác phát hiện, biểu tình trên mặt chỉ có thể ngày càng lạnh lùng hơn, không dám tiếp xúc quá nhiều với các Alpha chiến đấu cùng, càng sợ những Beta và Omega có ý với mình, chỉ có thể dùng vẻ mặt lạnh nhạt phớt lờ bọn họ, chưa từng có ai quan tâm đến hắn như vậy. Ernst Will cúi đầu, cảm thấy mắt hơi cay cay, nói: "Sao anh lại đi lục rác?". Một người sạch sẽ như vậy, rõ ràng ngày thường đến gần bãi rác cũng không muốn.

"Cậu có thể đi, tại sao tôi lại không thể?", Dung Nguyên cảm thấy không sao cả nghịch ngọn cỏ xanh mơn mởn trong tầm tay, nhàn nhạt nói. Ernst Will khựng lại, ngồi xuống, cúi đầu cầm ống dinh dưỡng lên từ từ uống. Vị của dinh dưỡng có thể nói là thứ vô vị nhất trong tất cả các loại thực phẩm, nhưng hắn lại cảm thấy ống này có gì đó khác biệt, có chút ngọt ngào.