Siêu Thị Vạn Vật Bắt Đầu Từ Tích Trữ Hàng Hóa

Chương 40:

“Chủ tử, mọi người đã đến rồi, không có người chúng ta muốn tìm.”

“Trừ những người này ra, còn có người khác không?”

“Có, còn bảy tám người đi qua trấn Tây Điền, nói là đến ở nhờ họ hàng, có người nói là phải đi tòng quân, sau khi bổ sung nước và lương thực thì đã lập tức rời đi.”

“Chủ tử, biển người mênh mông, sợ rằng khó tìm bảy tám người rời đi kia lắm.”

“Nếu đi sớm một chút, vậy thì đều phải đi trên đường, có lẽ có thể tìm được, hôm nay…”

Thời thế rối loạn, người dân tứ tán, các thế lực đều hy vọng bản thân có thật nhiều người, không những không chặn đường khắp nơi mà sẽ mở cửa, để tất cả mọi người đều tìm được chỗ thích hợp để dừng chân, chỉ sợ không giữ được người.

Mấy thành trấn xung quanh đây đều cùng một thế lực, có lẽ các thành quan trọng sẽ chặn lại, nhưng những nơi khác đều có thể thoải mái đi lại.

“Chủ tử, tân hôn của Thái thú, nếu như phải cẩn thận điều tra, sợ là sẽ trễ giờ lành.”

“Sáng sớm mai lên đường.” Nam nhân buông ly trong tay xuống: “Thập Thất, Thập Bát, hai người ở lại tiếp tục điều tra, một khi thấy có người khả nghi, lập tức bắt lại.”

“Vâng, chủ tử.”

*

“Kho đến lúc quan trọng này, nhất định phải để lửa nhỏ…”

Tần Tinh nhìn nội dung trên video ngắn, đến khi sắp nhảy sang video tiếp theo, cô lập tức nhấn tạm dừng, cầm nắp nồi ở bên cạnh lên, đậy nồi thịt kho lại.

Cô ỷ vào việc mình có không gian nên làm một lúc năm nồi thịt kho tàu, như thế sau này khi muốn ăn thịt kho tàu, cô có thể lấy thẳng từ trong không gian ra là được.

“Tình Tình, cậu đang ở đâu?”

“Đang làm đồ ăn này.” Tần Tinh ra khỏi phòng bếp, nhìn người đi đến: “Muốn mua đồ à?”

“Ừ, mua đồ, nhưng không phải đồ trong tiệm của cậu.” Ngụy Hiểu Song cười đi vào tiệm: “Chỗ bạn cậu có bán sầu riêng không? Tôi muốn mua một trái.”

“Cậu muốn ăn à? Để tôi lấy cho cậu.” Tần Tinh nghĩ trong không gian của mình có đến mấy chục trái sầu riêng, mỗi ngày “cống phẩm” đều được bày trong cửa tiệm của cô, số lượng càng ngày càng nhiều, một mình cô ăn cũng rất lâu mới hết.

“Không phải không phải, tôi muốn cả một trái, bỏ tiền ra mua.” Ngụy Hiểu Song quơ quơ điện thoại ở trước mặt Tần Tinh: “Video quay lúc trước khá nổi, tôi định tranh thủ cơ hội này quay thêm một cái nữa, hơn nữa sầu riêng chỗ cậu có mùi vị khá ngon, tôi cũng hơi thèm, sầu riêng cũng không rẻ, cũng không thể cứ ăn trực của cậu thế được.”

“Để quay video mà mua sầu riêng, thế có hồi vốn được không?” Tần Tinh nhíu mày.

“Quan trọng là thèm ăn.” Ngụy Hiểu Song cười ha ha: “Được không thế? Nếu không có thì tôi lên mạng mua một trái.”

“Có chứ, có bây giờ luôn, nhưng mà sầu riêng hơi nặng mùi, tôi không thể để trong siêu thị dưới lầu được, cậu chờ một chút, tôi mang nó lên lầu, cậu canh lửa giúp tôi một chút nha.” Tần Tinh vừa nói vừa xoay người đi lên lầu.

Nồi thịt kho cần kho thêm một khoảng thời gian nữa, không trông chừng cũng không sao, chỉ là đang mở bếp, cô đi rồi cũng không quá yên tâm, có người ở bên cạnh trông chừng sẽ yên tâm hơn một chút.

Chỉ chốc lát sau, cô đã lấy một trái sầu riêng đi đến, đây cũng là trái nặng nhất trong số sầu riêng mà cô có trong tay, đoán chừng nặng khoảng bốn ký.

“Lớn thế á?” Ngụy Hiểu Song đưa tay nhận lấy, trên tay còn cầm điện thoại di động: “Tôi chuyển tiền cho cậu, bây giờ sầu riêng giá bao nhiêu…”

“Chuyển một trăm rưỡi đi, bạn tôi cho nên đã không tốn tiền rồi, giá sầu riêng năm nay rẻ lắm.” Tần Tinh vừa nói vừa chỉ lên lầu: “Chỗ tôi vẫn còn đấy, hai ngày trước bạn tôi lại tặng thêm mấy trái, một mình tôi ăn không hết.”