Siêu Thị Vạn Vật Bắt Đầu Từ Tích Trữ Hàng Hóa

Chương 15:

Nói tới đây, tất cả mọi người ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt còn nóng bỏng hơn cả Tần Tinh nhìn sầu riêng trên cây.

"Để ta, ta trèo cây rất tốt."

"Ta cũng biết, ta có thể leo lên cái cây kia."

Nam nhân nữ nhân, người biết leo cây đều xắn tay áo lên, không đợi Tần Tinh nói chuyện, đã leo lên trên cây sầu riêng, bắt đầu ngắt lấy từng quả sầu riêng lớn.

Nhưng bởi vì không dám ném xuống, mỗi lần hái một quả đều phải bò lên bò xuống, trong nửa giờ, liền hái hai mươi mấy sầu riêng xuống.

"Đủ rồi, còn lại các ngươi trở lại hái tiếp, tránh cho ăn không hết lại hỏng." Tần Tinh ngăn mấy người còn muốn trèo lên.

Mấy người quay đầu lại, nhìn sầu riêng đầy đất đều cảm thấy mỹ mãn, lại nhìn sầu riêng trên cây tràn đầy, ngay cả chim muông cũng không ăn, nhao nhao gật đầu: "Được, vậy sau này chúng ta sẽ quay lại hái tiếp."

"Thần tiên đại nhân, ngài cầm trái cây này..."

"Ta lấy hai quả sầu riêng, còn lại đều cho các ngươi," Tần Tinh chọn hai quả sầu riêng trên đất, đặt chúng vào trong không gian, lúc ngẩng đầu lên, nhìn vẻ mặt khϊếp sợ của mọi người, mỉm cười, "Ta về trước, các ngươi từ từ đi."

Nói xong, cô click xác nhận "trở về cửa hàng", trong nháy mắt liền về tới siêu thị Vị Diện.

Trong nháy mắt khi Tần Tinh biến mất, mọi người bắt đầu nhìn quanh bốn phía.

"Thần tiên đại nhân đâu?"

"Thần tiên đại nhân có phải trở về trời rồi hay không?"

"Nói bậy, thần tiên đại nhân nói là trở về, khẳng định là về căn phòng xinh đẹp kia, thật sự là bản lĩnh của thần tiên, có thể trở về ngay tức thì."

"Chúng ta mau mang những trái cây này về, có những trái cây này, buổi tối tất cả mọi người có thể ăn nhiều một chút."

"Không phải trái cây, vừa rồi thần tiên đại nhân nói, thứ này gọi là sầu riêng."

"Đúng, chính là sầu riêng, chúng ta thật sự là gặp may, không chỉ gặp được thần tiên đại nhân cứu mạng, còn được thần tiên đại nhân chỉ cho thứ tốt như vậy, nếu không phải thần tiên đại nhân, chúng ta làm sao biết thứ thối như vậy lại vẫn có thể ăn."

"Đúng vậy, cũng không trách được chim thú không ăn, vỏ trái cây dày như vậy, chim thú bình thường chỉ sợ gặm cũng không ăn nổi, mỗi người chúng ta cầm hai quả."

"Nếu chúng ta cũng có thể có bản lĩnh của thần tiên đại nhân thì tốt rồi, hai quả vừa rồi cũng biến mất trong nháy mắt."

"Bản lĩnh của thần tiên đại nhân sao người bình thường có thể biết, cho dù là hoàng đế lão nhi cũng cầu trường sinh, chuyện hoàng đế cũng không làm được, chúng ta càng không làm được, ta chỉ cần có thể ăn uống no đủ là tốt rồi."

"Ta muốn nhiều hơn một chút, ta muốn ăn uống no đủ, mặc ấm, như vậy là đủ rồi, nếu không thể mặc ấm, hi vọng mùa đông ấm một chút, nếu không hi vọng ta chết nhanh một chút, không đến mức đông lạnh quá lâu."

"Nghe nói mùa đông ở phía nam khá nóng."

"Đợi chúng ta có thể ăn no, thì đi tìm một chỗ không người ở phụ cận khai khẩn trồng trọt, sau đó trồng ra lương thực, đổi chút vải bố, lại đốt lửa lên liền có thể chống lạnh, phụ cận nơi này cái khác không có, cây cối vẫn còn nhiều."

"Trước đó ta thật sự cho rằng mình sắp chết."

"Tất cả mọi người đều giống nhau, cũng may chúng ta gặp được thần tiên đại nhân, còn hái được trái cây lớn, trái cây này đủ cho chúng ta ăn rất lâu."

"Là sầu riêng, thần tiên đại nhân nói nó là sầu riêng."

"Đúng đúng, quả sầu riêng, thần tiên đại nhân nói cái gì chính là cái đó."

...

Tần Tinh đặt sầu riêng vừa tới tay lên quầy thu ngân, lấy chìa khóa ra mở cửa kính.

"Giữa trưa sao cậu lại nghỉ ngơi vậy! Tôi nhớ trước kia cậu không có thói quen ngủ trưa."

"Hiểu Song! Sao cậu lại ở nhà?"

"Về nhà nằm ngửa đó thôi." Ngụy Hiểu Song cười nói, đột nhiên mũi giật giật: "Sầu riêng?"

"Tới sớm không bằng tới đúng lúc, mời cậu ăn sầu riêng." Tần Tinh cười đón Ngụy Hiểu Song vào trong tiệm, "Tôi nói cho cậu biết, đây chính là sầu riêng ngon nhất tôi từng ăn."