Lương Khâu không thích phụ nữ, từ lúc lên đại học anh đã phát hiện ra xu hướng tìиɧ ɖu͙© của mình, đối mặt với nữ sinh đã thổ lộ với anh, nội tâm anh không gợn nổi một tia sóng, chỉ có phiền não khó chịu.
Ban đầu, anh cũng không quan tâm lắm, cho đến khi xem phải một video.
Đó là một video bơi lội, trong video là một nam sinh có tấm lưng rộng lớn lại cực kỳ mạnh mẽ, và khi những bọt nước lăn xuống, một khắc kia, tựa hồ có thứ gì đó bật ra khỏi ngực anh.
Một khắc kia, anh ngây ngẩn cả người, khϊếp sợ, hoài nghi, phẫn nộ, cuối cùng hết thảy đều hóa thành bình tĩnh, anh thản nhiên tiếp nhận.
Nhưng rất lâu sau đó, anh cũng chưa từng nổi tâm tư đối với bất kỳ người đồng tính nào, khi mở phim, anh cảm thấy cay mắt, tự cho rằng bản thân mình có thể chỉ hơi lãnh đạm, cũng không phải đồng tính thật.
Lần đó hẳn chỉ là ngoài ý muốn, thẳng đến đêm qua, anh thành công nổi lên phản ứng.
Vừa nghĩ tới đây, hình ảnh đêm qua lại bắt đầu chạy tán loạn trong đầu.
Từ khi sinh ra đến giờ, Lương Khâu chưa từng có ngày nào giống như tối hôm qua, bị vây trong một tình huống hoàn toàn bị động, vẫn ở trên giường, cả người đều không chịu sự khống chế của bản thân, giống như tất cả của mình đều nằm trong tay người khác, để sống thì sống, để chết thì chết.
Giống như anh chưa từng nghĩ tới mình sẽ bị đè.
Đối với một người có thân phận như Lương Khâu mà nói, chuyện như vậy căn bản không có khả năng xuất hiện, nhưng hiện thực lại xác thực đã xảy ra.
Chính lúc ấy, Lương Khâu thậm chí có ý định quên đi, đêm nay anh cũng không cần người phụng bồi, nhưng bàn tay của người nọ lại như có ma lực, làm cho người ta từng chút khuất phục rơi vào tay giặc.
Sau đó, Lương Khâu dứt khoát cam chịu, trên hay dưới cũng giống như nhau, thoải mái là được, nhưng khi một khắc kia thật sự tới, cả người anh đều cứng ngắc, người phía sau dán sát lại, tay anh bị hắn ép ở trên giường.
Đau đến nỗi anh chỉ muốn chửi thề, đến cuối cùng anh thậm chí còn không chịu nổi.
Hình như anh mới là kim chủ, cớ sao phải chịu cái tội này.
Đại khái cũng nhận ra được anh đang khó chịu, tiểu minh tinh lấy tay sờ sờ lưng anh, mang theo ý tứ trấn an.
Bất quá không thể không thừa nhận, trừ lần đó ra, cảm giác trải nghiệm về sau quả thật không tệ, nếu như có thể không đau như vậy thì càng tốt.
Tối hôm qua đã hao phí quá nhiều thể lực, sau thắt lưng không thoải mái càng rõ ràng, Lương Khâu vốn muốn nghỉ ngơi, nhưng công ty tạm thời có việc, anh không thể không qua đó một chuyến.
Trước khi đi, Lương Khâu quay đầu lại nhìn người đang yên lặng ngồi trên sô pha, bước chân vốn định bước ra cửa lại thu về.
Anh giơ tay với Tống Bạc Giản: "Di động."
Sau khi nhận lấy điện thoại di động của đối phương, anh nhanh chóng gõ vài cái, lại trả lại cho hắn.
"Muốn tài nguyên gì, gọi vào số điện thoại này." Trước khi rời đi còn ung dung bổ sung thêm một câu: "Đây mới là tiền chơi trai."
Tống Bạc Giản cúi đầu nhìn, di động để lại một dãy số điện thoại, hắn nở nụ cười.
Hắn nhìn chằm chằm dãy điện thoại kia một lúc lâu, sau đó, đầu ngón tay chậm rãi di chuyển đến vị trí gọi, ấn xuống.