Trước Lúc Ly Hôn

Chương 1: Giấy thỏa thuận ly hôn (1)

Hoàng Du đang trong kỳ nghỉ thì nhận được điện thoại của cấp trên.

Ở đầu dây bên kia, giọng nói của người đàn ông vẫn trầm ấm từ tính quen thuộc như vậy, không cần cố ý cũng đã đủ trầm thấp, chỉ để lại một câu ngắn gọn: "Qua đây một chuyến." Rồi cúp máy.

Làm trợ lý tổng giám đốc của Phó Thời đã nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên Hoàng Du gặp phải tình huống bị gọi đi đột xuất trong thời gian không làm việc mà mệnh lệnh cũng không rõ ràng.

Anh ấy nhanh chóng nhận ra có điều gì đó không ổn, sau khi liên hệ với công ty để xác nhận lịch trình của Phó Thời, anh ây lập tức đến nhà của ông chủ.

Phó Thời sống ở tiểu khu Thịnh Hòa, đây khu nhà giàu nổi tiếng ở thành phố A, thường có người quay video xe sang ở cổng ra vào của tiểu khu rồi đăng lên mạng, cư dân mạng cũng coi Thịnh Hòa là biểu tượng của sự giàu có.

Cũng lâu rồi anh ấy không đến đây, đi đến tầng cao nhất nơi ông chủ ở, bấm chuông cửa nhưng không ai trả lời, Hoàng Dủ suy nghĩ một chút rồi thẳng tay nhập mật khẩu.

Đẩy cửa ra, anh ấy không nhìn thấy bất kỳ ai tròng nhà, chỉ có một con chó Phốc màu trắng, Hoàng Du cúi người gọi nó một tiếng: "Trôi Nước."

Trôi Nước vẫn còn nhớ anh ấy nên vui vẻ chạy vòng quanh bên cạnh anh.

Hoàng Du vừa vuốt ve con chó, vừa tiếp tục tìm kiếm ông chủ của mình.

Cuối cùng anh ấy tìm thấy Phó Thời đang ngồi trên ghế sofa trong phòng làm việc.

Người đàn ông mặc một chiếc áo sơ mi trắng và quần tây màu bạc, cho dù là đang ngồi, chiếc quần tây vẫn tôn lên được đôi chân dài miên man không biết đặt đi đâu cho hết của anh. Áo sơ mi không đeo cà vạt, hai chiếc cúc trên cùng của hàng cúc không được cài vào, tạo ra một vẻ ngoài phóng khoáng lại tùy ý.

Còn bộ vest đi kèm lại bị ném một cách tùy tiện ở cách đó không xa.

Là trợ lý của anh, Hoàng Du biết bộ này mới được đặt may từ một thương hiệu xa xỉ của nước ngoài rồi vận chuyển bằng đường hàng không về nước nhưng anh ấy còn không có thời gian để thốt lên trong lòng một câu "lãng phí của trời".

Bởi vì Phó Thời thế mà lại đang hút thuốc.

Mùi thuốc lá trong phòng đã rất nồng, những ngón tay thon dài của người đàn ông kẹp một điếu thuốc đặt bên miệng, không biết là đang hút hay chưa hút, qua làn khói thuốc, Hoàng Du nhận ra một tia trống rỗng trong đôi mắt của ông chủ.

Điều này thật sự quá kỳ lạ.