Cả Thế Giới Đều Biết Thái Tử Yêu Tôi

Chương 54

“ Dạo này cô làm việc vất vả rồi.”

“ Không vất vả, không vất vả. ” Hoàng Quân rời khỏi vòng tay Diệp Khâm, lấy ra hai chiếc bình sứ và một chiếc hộp sứ: “Trong bình sứ có 60 viên thuốc, nhiều hơn mười viên so với dự tính ban đầu. Chúng ta có thể kiếm thêm 10 triệu.”

“ Bên trong hộp sứ là thuốc làm từ cỏ lan đêm. Chúng ta có thể bôi thuốc xóa sẹo và đưa cho tam ca. Chúng ta có thể bán những viên thuốc khác. Như vậy, sẽ có hàng chục triệu viên thuốc. Tam ca không phải đảm nhiệm những nhiệm vụ nguy hiểm đó nữa.”

“ Bây giờ, tôi sẽ đãi anh một bữa thịnh soạn.” Hoàng Quân nói rồi đi vào nhà: “Anh đợi tôi, tôi đi thay đồ.”

“ Đợi đã.” Diệp Khâm nắm tay cô.

Hoàng Tuyền quay lại: “Có chuyện gì vậy?”

Diệp Khâm cười nói: “ Nếu chúng ta không ra ngoài thì ở nhà ăn đi. Tôi sẽ làm cho cô."

Nghe câu cuối cùng, Hoàng Quân hỏi, "Huynh định đi sao?"

Diệp Khâm không ngờ cô lại đoán được, gật đầu: "Đi một thời gian."

"Khi nào Huynh về?"

Diệp Khâm nhíu mày không nói.

Thấy anh không nói, Hoàng Quân nghĩ anh sẽ đi lâu lắm. Cô vô thức nhíu mày: "Ngươi đã ở đây gần nửa tháng rồi. Theo thời gian tử khí trong người ngươi tái phát ba tháng một lần, thì hai tháng rưỡi nữa ngươi sẽ quay lại đây."

"Nếu không thì ta không giúp được ngươi."

"Sẽ không lâu như vậy đâu." Diệp Khâm nhìn cô cười nói, "Nhiều nhất là nửa tháng, ta sẽ quay lại."

"Thật sao? "Hoàng Quân chớp mắt: "Ngươi nhíu mày không nói, ta còn tưởng rằng ngươi sẽ rời đi rất lâu."

Diệp Khâm: "Sớm nửa tháng?"

"Ừm, cũng không lâu."

"Nhưng đối với ta mà nói, rất lâu” Diệp Khâm trong lòng thì thầm: "Một ngày vắng mặt giống như ba mùa thu, nửa tháng..." Làm sao có thể sớm như vậy?

"Ta sẽ sớm trở về. " Diệp Khâm nói rồi đi vào bếp: "Đi rửa mặt, tắm rửa đi, tôi nấu cơm."

Hoàng Quân nhìn anh rời đi. Một lúc sau, cô giơ tay lên chạm vào tim mình.

Không nhanh như trước, nhưng... Không bình tĩnh như trước.

Vẫn nhanh một chút

Phải nói là khi cô nhìn thấy anh, tim cô đập bình thường khi cô đang luyện thuốc.

* Đến lúc Quân Quân tắm rửa xong, Diệp Khâm đã nấu cơm.

Nghĩ đến việc Hoàng Quân mấy ngày nay làm việc vất vả, hơn nữa sắp phải đi nửa tháng, Diệp Khâm đã chuẩn bị rất nhiều đồ ăn.

Không ăn được, nhưng cô cố gắng hết sức.

Ăn xong, Diệp Khâm ngồi đối diện suối nói: "Tôi sẽ sớm đi thôi."

"Nhanh vậy sao?" Hoàng Quân có chút kinh ngạc, nhưng rất nhanh đã hiểu: “Huynh phải đi từ lâu rồi sao? Nhưng vì tôi không ra ngoài nên vẫn luôn đợi tôi sao?"

"Không phải vậy," anh nói Diệp Khâm cười nói, "Lý do tại sao tôi muốn đi sớm là phải về sớm."

Hoàng Quân nhìn anh, không đâm thủng lời nói dối của anh, nói: "vậy thì huynh đi, chúc huynh thượng lộ bình an."

“ừa” Diệp Khâm gật đầu nói: "Quan Quân, tôi sẽ ăn một bữa ngon khi tôi đi xa. Ngoài ra, Tần Dương, con trai của Tần Nguyên, đang trên đường trở về Thiên Hoàng. Hắn sẽ sớm đến đây thôi."

“ Lần này hắn trở về, có thể hắn đã mang theo người từ tận thế. Khi gặp hắn ta, hãy chú ý đến những người xung quanh và cẩn thận."

“ Tôi biết ” Hoàng Quân trả lời.

Diệp Khâm nói thêm điều gì đó với Hoàng Quân, và Hoàng Quân trả lời từng câu một. Cuối cùng Diệp Khâm rời đi.

Tiễn Diệp Khâm đi, Hoàng Quân trở về sân, nhìn vào sân trống và thở dài.

Tam Ca không có ở đây, Diệp Khâm cũng đã đi, để lại cô một mình.