Tất nhiên, đây chỉ là lời giải thích của hệ thống. Thực tế, ngày nhận đệ tử, nam chính thậm chí không có mặt, mọi quyết định của hắn đều do chưởng môn làm thay.
Có nghĩa là, Bạch Miểu đến giờ vẫn chưa gặp sư phụ của mình, cũng không biết hắn tên gì, tính tình ra sao. Điều này cũng có nghĩa là cốt truyện nàng phải trải qua vẫn còn rất dài, cơ bản là bắt đầu từ đầu.
“Nếu ta không đi theo cốt truyện thì sao?” Nàng hỏi.
Hệ thống: [Sẽ chết.]
Bạch Miểu: “……”
Dù sao đây cũng là một thế giới hoàn toàn mới, còn chưa trải nghiệm xong đã chết thì quá đáng tiếc.
“Được rồi.” Bạch Miểu không do dự đồng ý: “Nhưng ta cần phải làm quen với nơi này trước đã.”
Hệ thống cho rằng yêu cầu này hợp cả về lý lẫn tình, nên không từ chối.
[Được.]
Vậy là hệ thống nhìn Bạch Miểu làm quen một ngày, hai ngày, ba ngày…
Đến hôm nay, đã tròn một tháng, nàng vẫn không có ý định bắt đầu cốt truyện.
Sư phụ của nàng không triệu tập, nàng cũng không chủ động xin gặp. Cả ngày chỉ ngủ hoặc đi dạo, thỉnh thoảng cùng các đệ tử khác đi nghe giảng tại Cầu Tri Đường, thậm chí đã hẹn ngày nào rảnh cùng đi dạo chợ dưới núi.
Đây không phải là làm quen với môi trường, rõ ràng là đang lãng phí thời gian.
Hệ thống cuối cùng không thể chịu được nữa.
[Hắn không đến tìm ngươi thì ngươi hãy đi tìm hắn, cứ đứng chờ mãi như vậy không được đâu! Cơ hội là phải tự mình tranh thủ!]
Bạch Miểu từ từ mặc đạo bào: “Việc này không hợp lý lắm…”
[Có gì không hợp lý?] Hệ thống nghiến răng nhấn mạnh, [Đây là nhiệm vụ của ngươi!]
“Được rồi…”
Bạch Miểu nhìn vào gương trên bàn, chỉnh sửa những sợi tóc dài mềm mại từ dưới cổ áo mở ra, dùng lược chải vài cái, để tóc không còn rối, xõa dài mềm mại trên vai.
Nguyên chủ và nàng có vẻ ngoài khá giống nhau, nhưng vì hiện tại chỉ mới mười sáu tuổi, nên trông có vẻ non nớt hơn.
Có lẽ vì thể chất không tốt, làn da của nàng hơi tái, có thể thấy những mạch máu xanh lam dưới lớp da mỏng khi nâng tay lên.
Mặt nàng thanh tú, dù có vẻ yếu đuối nhưng không có dấu hiệu bệnh tật. Đôi mắt sáng trong trẻo, khóe mắt hơi cụp xuống, trông hiền lành vô hại, toát lên vẻ ngây thơ.
Có thêm phần khí chất của một tiểu bạch hoa.
Bạch Miểu rửa mặt xong, cầm lấy thanh kiếm gỗ bên cạnh rồi đi ra ngoài.
Trong sân, cây ngô đồng tỏa bóng râm mát, những cành cây sum suê tạo thành bóng lớn trên mặt đất. Những bông ngô đồng tụ lại theo gió, lắc lư như sắp rơi xuống, cánh hoa màu hồng trắng bay lơ lửng trên tóc của Bạch Miểu.