Tiệm Tạp Hoá Bình An Tại Tận Thế

Chương 7

Nhìn thông báo mới hiện lên trên bảng thông tin, Đường Vũ An sững người, sau đó phồng má bất mãn: “Lại còn đặt giới hạn điểm cho mỗi người nữa, hệ thống này chơi không đẹp tí nào!”

Chu Khởi thì không mấy ngạc nhiên.

Nếu hệ thống cho phép cày kinh nghiệm và điểm tích lũy vô hạn thì có lẽ nó cũng chẳng buồn truyền anh đến đây cùng luôn.

Lợi dụng bug gì đó…vẫn không thể làm quá trớn được.

Không thể tiếp tục giao dịch, nhưng những nhiệm vụ hàng ngày khác thì vẫn có thể hoàn thành.

“Vậy em tiếp tục mua nước nhé?” Đường Vũ An hỏi.

“Ừ, cứ mua đi.”

Muốn hoàn thành nhiệm vụ (2), cậu cần tiêu thêm 9 điểm tích lũy, nhưng chỉ thu lại được 2 điểm. Tuy nhiên, nước là thứ thiết yếu, sớm muộn gì cũng phải đổi. Nhân dịp này đổi theo nhiệm vụ, coi như có chút ưu đãi vậy.

Thế là Đường Vũ An đổi thêm 9 lít nước tạp hóa, thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ hàng ngày (2).

Hai nhiệm vụ còn lại thì đơn giản hơn nhiều.

Nhiệm vụ (3) là kích hoạt chức năng danh mục vật phẩm, Đường Vũ An đã xem thử từ trước. Giao diện bảng thông tin vẫn rất đơn giản, chia thành hai cột: [Cửa hàng] và [Vật phẩm.]

Ở cột Vật phẩm, tất cả đồ đạc mà cậu sở hữu đều được liệt kê rõ ràng trên bảng, bao gồm hình minh họa, tên, số lượng, hạn sử dụng v.v…thậm chí còn có cả chức năng định vị.

Cột Cửa hàng bên trái chỉ có Tạp hóa Bình An, mở rộng ra có thể thấy tất cả giá kệ, quầy hàng và kho chứa của cửa hàng nhà cậu.

Khi cậu thao tác trên trang này, hàng hóa trong thực tế cũng sẽ thay đổi theo…tăng, giảm hoặc di chuyển qua lại giữa các khu vực. Ngoài ra còn có chức năng sắp xếp tự động chỉ bằng một nút bấm.

Đây là một chức năng vô cùng thực dụng, bất kể cậu có bao nhiêu đồ đạc cũng đều rõ ràng trong nháy mắt, lại còn giảm bớt công sức vận chuyển và tìm kiếm.

Sau khi Đường Vũ An thao tác qua ba khu vực, nhiệm vụ hằng ngày (3) cũng được tính là hoàn thành.

[Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày (3), +2 điểm tích lũy.]

Khi Đường Vũ An chuẩn bị cùng Chu Khởi tiếp tục làm nhiệm vụ dọn dẹp cửa hàng, dòng chữ trên bảng thông tin lại đột nhiên thay đổi.

[Hiện tại là ngoài giờ kinh doanh, người không phận sự bị cấm vào tạp hóa.]

Cậu còn chưa kịp phản ứng đã cảm thấy bàn tay đang nắm lấy Chu Khởi bỗng trống không, bóng dáng đối phương cũng ngay lập tức biến mất trước mắt.

“Anh Tiểu Khởi.”

Không nhận được hồi đáp, Đường Vũ An lập tức hoảng hốt, lớn tiếng gọi: “Anh Tiểu Khởi, anh đi đâu rồi? Đừng dọa em, anh Tiểu Khởi!”

Cùng lúc đó, Chu Khởi cũng mở mắt ra sau một cơn choáng váng.

Anh ngơ ngác nhìn khung cảnh xung quanh.

Đây…hình như là khoảng sân trước cửa tạp hóa?

Sao anh lại ra ngoài này rồi?

Lúc này, bầu trời đã hoàn toàn tối đen, chỉ có ánh trăng mờ ảo rọi xuống mặt đất, nhuộm lên mọi vật một sắc thái quỷ dị và tĩnh lặng.

Chu Khởi nuốt nước bọt, hoảng hốt chạy về phía vị trí của tạp hóa.