Suzuki: [Này, cái đồ sao chổi nhà mày còn dám mở livestream nữa cơ đấy.]
Suzuki: [Một người chuyên vẽ cho người chết như mày, livestream làm gì, muốn truyền vận xui cho mọi người sao?]
Suzuki: [Mày * đầu óc có vấn đề không, ai lại để mày học mấy thứ này, sợ sau này không tiễn được họ đi chắc!]
Suzuki: [Tao ** thật là tức điên lên được, đúng là đen đủi tám đời mới vào cái phòng livestream của mày.]
Hòa Diệp nhấc mí mắt lên, liếc qua những bình luận thô lỗ và đầy giận dữ của gã ta. Anh hoàn toàn không có cảm xúc dao động, thậm chí còn lười đáp lại một câu.
MMM: [Ủa, chuyện gì đây? Livestream ế đến thế này rồi mà vẫn có người vào chửi à?]
Có lẽ con người vốn thích xem náo nhiệt, vậy nên những người xem vừa mới vào không hề ít, thậm chí lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu livestream, số người xem đã vượt qua hai con số.
Rất Đáng Yêu: [Hỏi thật, chuyện gì xảy ra vậy?]
Rất Đáng Yêu: [Chửi gì mà ác thế.]
Rất Đáng Yêu: [Sao chủ phòng không đáp lại chút nào vậy?]
Hòa Diệp nhìn thoáng qua, nhàn nhạt đáp hai chữ: “Không cần.”
Mấy chuyện một phía tự phát điên của loại người này, anh chẳng có gì để đáp lại.
Hơn nữa, so với đôi co bằng lời nói phiền phức, Hòa Diệp thích dùng hình thức trừng phạt thực tế hơn. Anh muốn xem người này chịu đựng được đến đâu.
Không biết Suzuki bận chuyện gì hay đã chửi mệt rồi, đột nhiên lại im lặng.
Qua tầm mười phút, MMM xuất hiện.
MMM: [Tôi hỏi ra rồi!]
MMM: [Anh Suzuki nói, chủ phòng không phải họa sĩ vẽ chuyên nghiệp, mà là vẽ giấy tiền vàng mã.]
MMM: [Chiều nay anh Suzuki vô tình bấm vào đây, đúng lúc nghe thấy chủ phòng nhắc đến giấy tiền vàng mã, anh ấy nói vài câu xui xẻo. Kết quả là chiều nay vừa ra khỏi cửa đã tự dưng ngã, đập nứt môi dưới, phải khâu liền sáu mũi.]
MMM: [Ban đầu anh ấy nghĩ là ngẫu nhiên xui xẻo, nhưng hôm nay thì giống như bị trúng tà, cứ liên tục ngã lăn ra. Sau khi khâu xong chuẩn bị rời đi, lại trượt chân trong sảnh bệnh viện, ngã ngồi giữa đám đông. Vừa ra khỏi cửa bệnh viện lại ngã thêm một cú nữa.]
MMM: [Không chỉ ngã, lúc qua đường còn suýt bị xe quẹt phải. Về đến nhà thì bị cốc nước trên bàn rơi xuống đập vào ngón chân.]
Rất Đáng Yêu: […Ủa gì vậy]
Rất Đáng Yêu: [Xui đến vậy luôn á!]
Đang Điên Cuồng Đặt Tên: [Nghe kể đúng là kỳ lạ thật đấy!]
Đang Điên Cuồng Đặt Tên: [Đột nhiên thấy sợ, tôi ở phòng này cũng khá lâu rồi.]
Rất Đáng Yêu: [Tôi cũng…]
Đang Điên Cuồng Đặt Tên: [Giờ đi ra ngoài vẫn còn kịp không?]
Hòa Diệp thấy bình luận dần đi lệch hướng, bèn giải thích: “Vào livestream này sẽ không xui xẻo. Anh ta là ngoại lệ.”
Rất Đáng Yêu: [Anh ta là ngoại lệ?]
Rất Đáng Yêu: [Chủ phòng có ý gì đây?]
Rất Đáng Yêu: [Chẳng lẽ anh ta xui xẻo thật là do chủ phòng làm?]
Đang Điên Cuồng Đặt Tên: [Tôi không tin.]
Đang Điên Cuồng Đặt Tên: [Chắc là kịch bản thôi đúng không?]
Số 11 Trung: [Chỉ mình tôi thấy giọng chủ phòng dễ nghe không vậy?]
Ghét Rau Mùi: [Xã hội khoa học rồi, mọi người đừng mê tín quá.]
Ghét Rau Mùi: [Làm gì có chuyện vào một phòng livestream lại xui như thế được.]
Ghét Rau Mùi: [Chắc người đó có vấn đề sức khỏe. Lần đầu ngã bị tổn thương tiểu não, mất cân bằng, nên mới ngã tiếp thôi. Tôi khuyên anh ta nên đi khám.]
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Giơ tay.]
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Tôi hình như chứng kiến toàn bộ quá trình.]
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Có phải kịch bản hay không tôi không biết, nhưng chiều nay người có chữ S kia vào chửi đúng là khó nghe thật. Anh ta cứ nói chủ phòng xui xẻo, bảo đừng livestream nữa.]
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Lúc đó tôi còn nghĩ người này chẳng có tí lịch sự nào, không ngờ lại bị quả báo nhanh vậy.]
MMM: [Mọi người, tôi kể chuyện kinh dị.]
MMM: [Vừa trong lúc chúng ta nói chuyện, anh Suzuki lại xảy ra chuyện rồi!]
Rất Đáng Yêu: [Làm sao?]
MMM: [Anh ấy đang ngồi sofa trong phòng khách nghịch điện thoại, đèn chùm trên trần nhà đột nhiên rơi xuống, đập vào chân phải.]
MMM: [Giờ đang gọi bạn chở đến bệnh viện.]