Hòa Diệp nghiêng đầu liếc nhìn, trả lời nhạt nhẽo: “Nan tre, dùng để làm đồ mã.”
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Đồ mã?]
Hòn Ngọc Quý Trên Tay: [Là đồ mã dùng trong đám tang à?]
Hòa Diệp: “Ừm.”
Suzuki: [Mẹ kiếp, xui xẻo thật, vừa vào đã thấy mấy thứ này, xùy xùy xùy.]
Suzuki: [Người phát sóng có bị điên không vậy?]
Suzuki: [Lại còn đem mấy thứ đồ mã vào phòng phát sóng trực tiếp, một người làm đồ mã mà còn đi phát sóng trực tiếp, cái thứ anh vẽ đó chắc cũng dùng cho người chết phải không?]
Đa số mọi người đều kiêng kỵ chuyện tang ma, thế nên Hòa Diệp rất ít khi nhắc đến việc nhà mình mở cửa hàng đồ mã với người xung quanh.
Nhưng ngôn ngữ quá khích của người xem này khiến Hòa Diệp cảm thấy phản cảm, giọng anh hơi lạnh: “Đồ mã không chỉ dùng trong tang lễ, một số lễ hội đền chùa, tế lễ truyền thống đều sử dụng, bạn thấy xui xẻo là vấn đề của bạn.”
Suzuki: [Mày ngu à, ai muốn tiếp xúc với mấy thứ đồ mã này, cái gì mà vấn đề của tao, mày tin tao tố cáo mày không?]
“Tùy ý.” Hòa Diệp nói thêm với giọng nhạt nhẽo: “Nếu bạn có thể chịu được hậu quả.”
Suzuki: [Mày dám đe dọa tao à.]
Suzuki: [Với số người xem ít ỏi trong phòng phát sóng trực tiếp của mày, chẳng lẽ mày còn định bắt nạt tao trên mạng à, thật là chuyện cười.]
Hòa Diệp liếc nhìn màn hình điện thoại: “Thử xem.”
Sau đó, anh không thèm để ý đến sự kɧıêυ ҡɧí©ɧ của Suzuki nữa, tiếp tục vẽ tranh trong yên lặng.
Nửa giờ sau, trên màn hình phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên hiện lên một cảnh báo: [Phòng phát sóng trực tiếp này có liên quan đến hành vi đe dọa bằng lời nói, vi phạm quy định của trang web, đã bị tố cáo nhiều lần, buộc phải dừng phát sóng 10 phút, yêu cầu người phát sóng chuẩn hóa hành vi, cấm bạo lực mạng, đe dọa, hăm dọa và các hành vi tương tự, sau 30 giây, phát trực tiếp sẽ tự động kết thúc.]
30, 29, 28... 3, 2, 1.
Kết thúc phát sóng trực tiếp.
Hòa Diệp: “...”
Lần phát sóng trực tiếp thứ ba, bị người xem tố cáo, buộc phải dừng phát sóng.
Anh đặt bút lông bên cạnh nghiên mực, lấy điện thoại từ giá đỡ xuống và thấy có hơn chục thông báo tố cáo ở phía sau.
[xxx đã tố cáo bạn về hành vi đe dọa bằng lời nói vào ngày 14 tháng 6 lúc 16:09:38, đây là cảnh báo.]
[xxx đã tố cáo bạn về hành vi đe dọa bằng lời nói vào ngày 14 tháng 6 lúc 16:11:04, đây là cảnh báo.]
...
[xxx đã tố cáo bạn về hành vi đe dọa bằng lời nói vào ngày 14 tháng 6 lúc 16:42:45, sau nhiều lần cảnh báo không hiệu quả, quyết định buộc dừng phát sóng 10 phút để cảnh cáo.]
Tên của người tố cáo được ẩn đi để bảo vệ, nhưng Hòa Diệp không cần đoán cũng biết ai đã làm.
Suzuki.
Anh nhập cái tên này vào ô tìm kiếm, nhấp vào ảnh đại diện và vào trang cá nhân của đối phương.
Người bạn mạng này có vẻ rất tự tin, đăng nhiều video hát nhép với filter làm đẹp cao độ, ngay cả ảnh đại diện cũng là ảnh đã chỉnh sửa kỹ lưỡng của gã ta.
Khoảng 40 tuổi, ngoại hình trung bình, đầu tròn mặt vuông, mắt vô hồn, lông mày hẹp, một người tính toán chi li và hẹp hòi, không lạ gì khi tố cáo mình hơn chục lần.
Đuôi lông mày tán loạn, mí mắt sưng, hơi sụp xuống, răng thưa và không đều, điển hình của số phận an nhàn nhưng tiêu tán tài sản, đến tuổi trung niên sẽ gặp vấn đề về tài chính, dẫn đến tâm trạng bất an và nóng nảy.
Nhìn cung vợ của gã ta sâu hoắm, nên là thời gian này quan hệ vợ chồng cũng không hòa thuận.
Với bộ dạng xui xẻo, tiêu tán tài sản và gặp tai ương như vậy mà còn dám nói người khác xui xẻo.
Hòa Diệp mím môi, chụp ảnh đối phương, in ra, dùng mực chu sa vẽ một lá bùa câu hồn ở mặt sau, gấp một con người giấy nhỏ bằng giấy vàng, điểm mắt, đè lên ảnh và dùng thước kẻ đè lên.
Làm xong những việc này, Hòa Diệp đứng dậy, ngón tay chỉ vào ảnh đối phương hai cái, nhẹ nhàng nói: “Phạt ít ngăn nhiều*.”
*Ý chỉ răn đe nhỏ để tránh lỗi lớn, trừng phạt một người vì một lỗi nhỏ để dạy một bài học cho người đó và tránh mắc lỗi lớn trong tương lai.
Sau một hồi lộn xộn như vậy, mười phút đã trôi qua.
Hòa Diệp không mở lại livestream mà đứng dậy đóng cửa tiệm, đi vào phòng nghỉ phía sau để ngủ bù.