Ta Bị Cả Nhà Vai Ác Nghe Được Tiếng Lòng

Chương 1: Xuyên qua (1)

Buổi sáng sớm, trời hơi âm u với chút mây, mưa rơi tí tách ngoài cửa sổ.

Trong một biệt thự sang trọng, Tô Vãn Kiều nằm trên chiếc giường lớn mềm mại của một phòng ngủ hoa lệ. Cô mặc một chiếc váy ngủ màu hồng nhạt viền ren, đôi mắt hơi khép lại, thần sắc lười biếng. Gương mặt trắng trẻo tinh xảo như búp bê sứ, làn da như da em bé, lông mi dài cong vuốt làm dung nhan của cô càng thêm kinh diễm.

Cô vươn người như mới tỉnh dậy từ trong mộng. Chiếc váy ngủ xộc xệch để lộ bờ vai trần của cô, vô cùng xinh đẹp quyến rũ, rung động lòng người. Eo thon thướt tha, cô lật người, vui vẻ duỗi người một cái.

Nhẹ nhàng bước xuống giường, đôi chân thon dài trắng nõn vừa vặn lộ ra ngoài. Nhìn vào chiếc gương đối diện, phản chiếu gương mặt xinh đẹp của mình. Sự kết hợp hoàn hảo giữa gợi cảm và thuần khiết tạo nên một vẻ đẹp rất hoàn mỹ.

Nhìn cảnh vật xung quanh và căn phòng xa hoa, cô cảm thấy như mình vẫn còn trong mơ. Cảm giác lúc này vẫn có chút không thật.

Tô Vãn Kiều là một tác giả tiểu thuyết. Bình thường, cô hay đọc các tiểu thuyết đang hot trên mạng để gia tăng vốn từ và nắm bắt xu hướng hiện tại. Hôm qua, vô tình cô tìm thấy một quyển tiểu thuyết tình cảm tên là 《Cô Vợ Cưng Của Cố Thiếu》, là truyện ngôn tình, hào môn.

Lướt thấy tên vợ của nhân vật phản diện cùng tên với mình, cô tò mò đọc thử. Đọc một mạch đến khuya, vì quá mệt mỏi mà ngủ thϊếp đi lúc nào không hay. Khi tỉnh dậy, cô nhận ra mình đã xuyên vào thân phận vợ của nhân vật phản diện cùng tên trong quyển sách này.

Phó Hoài Yến là nhân vật phản diện lớn nhất trong cuốn tiểu thuyết, cũng là người giàu nhất ở Nam Thành. Hắn ta không ít lần đối nghịch với thiên mệnh chi tử là nam nữ chính, cũng là đối thủ cạnh tranh lớn nhất của họ.

Nếu không bị tính kế mà chết bất ngờ, kết cục của nhà họ Phó có thể đã thay đổi.

Vợ của nhân vật phản diện trong sách chỉ được mô tả sơ sài, vì tính khí khó chiều nên bị cả nhà họ Phó chán ghét vứt bỏ. Cuối cùng, cô bị đuổi ra nước ngoài, sau khi ly hôn mắc trầm cảm rồi chết.

Nguyên chủ chỉ là một nhân vật pháo hôi trong sách, không được miêu tả quá chi tiết, nhưng kết cục của các em trai, em gái của Phó Hoài Yến lại được miêu tả rất rõ ràng. Không chết thì cũng tàn phế, không một ai may mắn thoát khỏi kết cục bi thảm này.

Từng là hào môn thế gia phong quang vô hạn tại xã hội thượng lưu, hoàn toàn biến mất, triệt để mai danh ẩn tích. Gia tộc của con cưng tác giả là nam nữ chính dần phát triển, thay thế vị trí của nhà họ Phó trong phút chốc.