Thấy Bích Phương ma ma không nói gì, Ngu Sở Đại tiếp tục nói: "Thái giám được ta chọn là Tiểu Thọ Tử đưa cơm cho ta, hắn đối với ta khá hòa nhã. Còn cung nữ, người đó tên Thải Hà trong phòng giặt, ngày đầu ta đến giặt quần áo có phần vụng về tay chân, Thải Hà đã chỉ dạy ta. Mong rằng ma ma giúp đỡ nhưng nếu người không tiện, ta cũng không muốn làm khó người."
Bích Phương ma ma nghe xong, những người nàng muốn đều là những cung nhân nhỏ bé, không khó, trong lòng thoải mái hơn nhiều. Giặt quần áo và chạy việc vặt đều là những việc vất vả, Ngu Sở Đại kéo hai người này ra, có thể coi là biết ơn báo đáp.
Vì thế, Bích Phương nhận lời.
Ngu Sở Đại vui vẻ cảm ơn, từ trong phần thưởng của Cao Long Khải lấy ra một vài thứ tặng cho Bích Phương.
Bích Phương ma ma không nhận, chỉ nói rằng đã hiểu. Bà để lại vài tiểu thái giám giúp sắp xếp đồ đạc, sau đó dẫn những người còn lại rời khỏi Hợp Hoan Uyển.
Kết Hương như Bích Phương nói, là người rất tháo vát, làm việc nhanh nhẹn, nàng ấy dẫn theo các tiểu thái giám giúp Ngu Sở Đại kiểm kê phần thưởng, sắp xếp từng thứ một. Rất nhanh, những thứ hợp thời tiết được để lại trong phòng, những phần thưởng khác tạm thời không dùng đến đều được chuyển đến kho nhỏ bên cạnh.
Căn phòng trống rỗng trước đây, có thể coi là tứ bề trống rỗng, bây giờ được phần thưởng lấp đầy.
Trang sức bằng vàng bạc, vải vóc gấm vóc, chăn bông lư hương... cái gì cũng có, ngay cả than củi cũng đổi từ than đen thô thành than trắng ít tro.
Ngu Sở Đại nằm trên giường, vui vẻ ôm chăn bông dày lăn qua lăn lại.
Nàng đang lo lắng việc tiền đã tiêu hết, không ngờ Cao Long Khải ban thưởng lại hào phóng như vậy, giải quyết được nỗi lo cấp bách của nàng.
Thật đúng là phú quý hiểm trung cầu*.
(*) Phú quý hiểm trung cầu (富贵险中求): truy cầu phú quý trong cảnh hiểm nghèo.
Đêm qua nàng sợ muốn chết nhưng dù sao vẫn giữ được mạng, cũng không bị thương nặng gì. Nàng là người nhớ ăn không nhớ đánh, giờ trong lòng chỉ toàn nghĩ đến phần thưởng, chẳng nhớ nổi nỗi kinh hoàng đêm qua.
Thậm chí còn có chút không yên tâm.
Hắn chỉ cắn nàng một cái thôi mà đã ban thưởng nhiều thế này, khiến nàng kiếm được trong một đêm còn nhiều hơn cả phụ thân nàng kiếm được trong một năm, số tiền này đến cũng dễ dàng quá rồi.
Cao Long Khải thật sự không cân nhắc cắn thêm một cái nữa sao?
Ngu Sở Đại quyết định, sau này nàng sẽ không bao giờ mắng hắn keo kiệt nữa.
Cao lão bản, tính tình tuy nóng nảy, biếи ŧɦái nhưng lại hào phóng.
* * * * * *
Bích Phương ma ma phái người đến phòng giặt tìm Thải Hà, đưa đến Hợp Hoan Uyển làm việc.
Khi tin tức truyền đến, phòng giặt xôn xao bàn tán.
Theo như lời đồn trong cung, Ngu Sở Đại có tâm cơ rất sâu, thủ đoạn cao minh. Mới vào cung hôm đó, nàng đã chủ động ở gần suối nước nóng Hợp Hoan Uyển, sau đó cố ý đi gặp Cao Long Khải, rồi bày ra màn kinh hồng thoáng thấy, dụ Cao Long Khải mắc câu, lấy lui làm tiến, thành công được sủng ái.
Những cung nữ lớn tuổi hơn thì phần lớn đều ghen tị, nhưng lại càng khâm phục sự gan dạ của Ngu Sở Đại.
Trước đây cũng không phải không có cung nữ và phi tần động tâm tư như vậy, nhưng kết cục đều rất thảm nên trong cung không ai dám bắt chước.
Ngu Sở Đại là người ngoại quốc đến từ Nam Huệ Quốc, không biết được sự lợi hại trong đó, ngược lại còn như trâu non háu đá mà chui vào chỗ hở.