Ngu Sở Đại gật đầu, ho vài tiếng: "Ồ, vậy à. Các cô cô vất vả rồi."
Sau khi lục soát, các cung nữ không phát hiện điều gì bất thường, lại hỏi thăm Ngu Sở Đại vài câu. Thấy nàng ốm yếu, nói chuyện nhỏ nhẹ, không giống kẻ to gan làm bậy nên chẳng mấy chốc đã kết thúc việc lục soát, đi đến nơi khác.
Sau khi mọi người rời đi, Ngu Sở Đại nằm vật ra giường, tai qua nạn khỏi, ắt sẽ có phúc.
* * * * * *
Ngày hôm sau, các cung và các phòng đều nhận được tin, nói rằng đêm qua bệ hạ gặp một mỹ nhân, thoáng nhìn đã động lòng. Chỉ tiếc đêm tối mịt mù, mỹ nhân lại vội vã rời đi, không kịp nhìn rõ dung nhan nên hạ lệnh truyền khắp hậu cung, mời mỹ nhân ra mắt.
Chỉ cần mỹ nhân xuất hiện, lập tức được phong làm phi tần.
Thậm chí Cao Long Khải còn tự mình nghĩ ra danh hiệu - Dao, lấy ý từ nữ thần núi Vu Sơn là Dao Cơ.
"Thật kỳ lạ, chưa nhìn rõ mặt đã biết là mỹ nhân?"
"Không có gì lạ, mỹ nhân thực sự, chỉ cần nhìn bóng lưng cũng biết là mỹ nhân, ngay cả sợi tóc cũng đẹp."
"Lúc này, bệ hạ đang tìm người khắp cung, không biết cô nương nào có phúc khí như vậy, khiến bệ hạ nhất hiện khuynh tâm, phú quý vinh hoa đang chờ nàng ta."
"Chậc, theo ta thấy, người phụ nữ đó tâm cơ rất sâu, cố làm ra vẻ bí ẩn, làm ra vẻ thần bí mới có thể dụ dỗ được lòng quân."
"Đúng vậy, chiêu này không mới, gọi là dục cự hoàn nghênh, lấy lui làm tiến, bệ hạ anh dũng như vậy, thế mà cũng trúng phải loại bẫy này."
Các cung nữ giặt quần áo không có trò vui nào khác, hiện tại xảy ra chuyện kỳ lạ như vậy, mồm năm miệng mười nói không ngừng, rất náo nhiệt.
Ngu Sở Đại nghe thấy lời bàn tán của họ, cúi đầu lặng lẽ giặt quần áo, không dám xen vào.
Cao Long Khải coi nàng là đồ ngốc sao? Đùa giỡn với kẻ ngốc ư.
Chỉ với bộ dạng bôi bột ngọc trai tối qua của nàng, hắn có thể nhất hiện khuynh tâm, trừ khi hắn bị điên.
... Tuy nhiên, hắn thực sự là một kẻ điên.
Chẳng lẽ, sở thích của kẻ điên lại kỳ lạ như vậy?
Ngu Sở Đại nghĩ mãi không thông. Nhưng bất kể Cao Long Khải có tính toán thế nào, nàng cũng sẽ không bị loại thủ đoạn tầm thường này dụ dỗ.
Tránh xa hắn, luôn luôn không sai.
Một bên, Khánh Hòa công chúa nghe được chuyện này, lại có suy nghĩ hoàn toàn khác.
Sự việc này quả thực là cơ hội trời cho!
Nàng ta đang đau khổ vì không có cơ hội gặp Cao Long Khải.
Nàng ta nhất định phải thử.
Có phải là nữ thần trong lòng bệ hạ hay không không quan trọng, quan trọng là có cơ hội gặp hắn.
Khánh Hòa tự cho mình là xinh đẹp, bây giờ sống khổ sở như vậy, hoàn toàn là do thời vận không tốt, chỉ cần Cao Long Khải gặp nàng ta, ngay cả khi biết nàng ta không phải là người đêm qua thì hắn chắc chắn cũng sẽ thích nàng ta.
Đàn ông đều là thấy một người yêu một người, không ai chê mỹ nhân nhiều.
Nàng ta không thể chịu đựng những ngày tháng đắng cay ở phòng giặt thêm một ngày nào nữa.
Vì vậy, trưa hôm đó, Cao Long Khải ở cung Càn Hoa của hắn ôm cây đợi thỏ.
Không lâu sau, mười hai cô gái mỗi người mang một tâm tư đến nhận vơ.
Cao Long Khải nhìn họ, trong lòng hiểu rõ, quả nhiên đều là nữ tử nước Huệ.
Mới đến, không biết sống chết.
Không giống như những người già trong hậu cung của hắn, đã ở bên hắn lâu, biết tính tình của hắn, không ai dám đến dây vào chuyện này.